"Lão đại, thiếu gia đã đến ." Quả nhiên là xã hội đen, ông ấy muốn làm gì? Ba ba đã muốn chạy, mama thì tỏ vẻ đừng uổng phí của trời, mà tôi cũng thấy mình đẹp như vậy cũng không muốn chạy nữa.
Tễ Huyên bước vào, nha, không, sao anh ta lại vào đây, chẳng lẽ anh chính là thiếu gia. Nếu ánh mắt có thể giết chết người, chắc bây giờ tôi đã ngã xuống đất cái rầm. Hình như anh thật sự thật sự rất giận, thực xin lỗi, Thiệu Tễ Huyên, vạn lần xin lỗi. Lão đại xã hội đen đột nhiên đứng lên, ông ấy cũng giống Tễ Huyên cũng thuộc dạng cao gầy, "Tễ Huyên đi theo cha gặp cô dâu đi!"
Cô dâu? Ở đâu? Sao tôi lại không thấy. Thiệu Tế Huyên cực kỳ không tình nguyện bước đến bên người tôi, nắm lấy tay tôi,
Ôi! ! ! ! ! ! ! ! Cô dâu chẳng lẽ chỉ ―― tôi sao! ! ! Đây là chuyện gì? Người ngoài hành tinh tấn công địa cầu sao?
"Hôm nay là hôn lễ của con trai tôi – Tễ Huyên, chúng ta cạn ly." Lão đại giơ ly rượu, uống một hơi cạn sạch. Kết hôn? Tôi và Thiệu Tễ Huyên! Ông trời a! Anh là người mà mỗi ngày tôi đều cầu khẩn ông trời sao đưa tới sao!
Kết hôn ? Có lầm hay không? (1)
"Chờ một chút." Tôi lấy hết cam đảm đi tới trước mặt lão đại xã hội đen cũng chính là cha của Tễ Huyên, "Chú àh, con không biết chú nghĩ như thế nào, nhưng con bây giờ rất lúng túng, sao con lại phải kết hôn với anh ta vậy?" Tôi chỉ chỉ Tễ Huyên đứng bên cạnh, bộ dáng anh ta giống như ăn phải thuốc nổ. Tôi bây giờ cực kỳ loạn, không biết tại sao lại bị bắt tới đây kết hôn, có thể không loạn sao.
"Các con đã hôn môi."
"A! Chú không cần nói lớn như vậy a!" Ai da, những lời này mà chú ấy lại nói ra giống như tuyên bố đoạt giải huy chương vàng Olympic vậy, không những trịnh trọng mà còn rất lớn tiếng. Làm ơn! Loại chuyện này làm sao có thể cố gắng hét lên như vậy. Tôi vụn trộm liếc về phía ba mẹ, chết, chết rồi! Mặt mẹ từ trắng chuyển thành xanh rồi, thế nào bà ấy cũng phải dùng phấn để trang điểm lại. Bà đưa quả đấm hướng tôi cảnh cáo, xem ra hôm nay chắc bị ăn đòn rồi. Ba ba thì như lá cây trong gió, không ngừng run rẩy. Ba ba, ngài mà còn run tiếp thì sẽ hư ghế đó, ghế ngồi ở đây rất mắc ah.
"Con... con cái gì... con... khi nào thì... cái kia... cái kia với anh ta." Tốt nhất là phủ nhận tới cùng, cho dù tôi đúng là thiếu bạn trai như sa mạc Sahara thiếu nước, nhưng tôi cũng không muốn có bất kỳ quan hệ gì với xã hội đen ah. Tôi sợ sệt liếc nhìn Tễ Huyên, wow đúng là một nam sinh rất đẹp trai, cực kỳ đẹp trai, ah ~~! Tại sao anh ta lại sinh ra ở gia đình hắc đạo. Ông chú lão đại đột nhiên mĩm cười với tôi. Càng đứng gần càng thấy ông chú lão đại cũng rất cao, rất có mị lục đàn ông nha. Chú ấy cũng lớn cỡ ba tôi, bất quá chú ấy với ba ba đúng là một trời một vực.
"Hắt xì!" Ba ba run không ngừng đột nhiên hắt hơi một cái. Ai da, ba ba không nên tức giận. Ông chú lão đại đem một đống ảnh chụp đặt xuống trước mặt tôi. Đây là ý gì? Tôi cầm lên lần lượt xem từng tấm một, nói thực thì ảnh chụp cũng không tệ lắm, chụp cực kỳ đúng chỗ, người con trai trong ảnh chụp hình dáng không tệ, chính là nữ có chút. Hả? Không đúng, cô gái này hình như gặp qua ở đâu?
"A! Tại sao lại là con!" Là cái tên khốn nào chụp mấy tấm này! Làm sao có thể như vậy! Ô ~~~! Trả lại cuộc đời tươi đẹp cho tôi!
"Chú àh, con thật không phải là cố ý, con chỉ là, con chỉ là, con. . . . . . ." Làm sao bây giờ ~~~
"Con hôn Tễ Huyên, cho nên con phải lấy nó. Con không cần sợ, chỉ cần ngoan ngoãn kết hôn là được rồi, chẳng lẽ con không muốn gả cho Tễ Huyên sao? Hở?"
Chú àh, chú nói con không cần sợ, nhưng chú khủng bố như vậy, con thực sợ hãi.
"Chú. . . . . ., vì con với cậu ta ...cái kia..., cho nên phải kết hôn sao? Chú không cần khách khí như thế, con không cần Tễ Huyên phụ trách đâu." Ông chú lão đại này thật sự quá khách khí, chỉ là hôn . . . . . một cái thôi?
"Đây không phải là phụ trách!" Chú ấy đứng dậy, "Đây quy định của gia tộc chúng ta! Bất kể là ai, đã trao nụ hôn đầu của mình cho người nào thì phải cưới người đó. Đây là gia quy."
"Cái gì! Sao có quy định như thế!" Không nghĩ tới là do chính mình tìm phiền toái, sớm biết đến cái chuyện lạ đời này, tôi có bị tên vương bát đản đánh đến chết, cũng sẽ. . . . Sẽ không hôn Tễ Huyên. t
"Thì ra là vì vậy, chỉ vì nụ hôn đầu, chúng con, chúng con, chẳng lẽ thật sự phải kết hôn sao?"
"Vậy cô cho là chúng ta bây giờ đang làm cái gì đó, đứa ngốc." Tễ Huyên nãy giờ không lên tiếng lại trừng mắt nhìn tôi.
"Tôi cũng không biết sẽ như vậy, sao anh không nói sớm.?"
"Tôi như thế nào không nói sớm? Cô tự nhiên xông lại hôn tôi có cho tôi thời gian nói chuyện sao? Không biết đụng phải tà gì nữa."
"Tôi chỉ muốn cứu bạn thôi mà, hơn nữa. . . . . ., " anh ta quả nhiên là con của ông chú lão đại, "Hơn nữa đây cũng là nụ hôn đầu tiên của tôi, anh cũng không chịu thiệt a! Ai biết anh cũng là lần đầu tiên hôn người khác chứ."
"Cô nói lại lần nữa coi!" Nghe được tôi nói anh ta là lần đầu tiên hôn người khác, giận đến tím mặt, "Đứa ngốc kia, cô nói lại lần nữa thử coi, tôi nhất định sẽ giết cả nhà cô!" Phần tử khủng bố nha ~~~! Tôi chịu đựng nước mắt ủy khuất, nhìn chung quanh một chút, má ơi! Trừ bỏ một nhà chúng tôi còn lại đều là xã hội đen, nếu thật sự làm không tốt bọn họ sẽ giết cả nhà tôi sao.
"Nhưng... nhưng chúng ta đều là học sinh trung học a, theo pháp luật, tôi còn chưa tới tuổi kết hôn đâu."
"Chuyện này con không cần lo lắng, tất cả đều chuẩn bị tốt rồi." Ông chú lão đại tràn đầy tự tin nhìn tôi. Lão đại không hổ là lão đại, loại chuyện này cũng có thể dàn xếp. Ngay lúc hồn phách tôi chưa kịp quay lại, lại có đi một người tiến vào, ông ấy mặc áo Thần Phụ* (cha chúa), xem ra đến chủ trì hôn lễ của tôi và Tễ Huyên. Bất quá, chú a ~, làm sao chú lại tìm một Thần Phụ bất lương tới vậy! Tôi vô lực liếc mắt nhìn người chủ trì hôn lễ một cái, một cái đầu gà màu đỏ, hơn nữa thêm một cái kính mát màu đò cực kỳ khoa trương, nhìn từ xa giống như là một con ruồi mắt đỏ bay tới. Người này giả vờ giả vịt tiêu sái đi đến bục làm lễ, bàn chủ lễ khi nào được chuyển vào đây? Có lẽ là lúc tôi biết phải đính hôn với Tễ Huyên. Tễ Huyên lại kéo cánh tay tôi, lững thững bước tới bàn chủ lễ, đến gần mới biết, bên má trái của cái đầu con ruồi mắt đỏ có một vết sẹo hình chữ thập, vẻ mặt đúng dạng người xấu.
"Thiệu Tễ Huyên, anh có nguyện ý cưới Lâm Lan Trăn làm vợ, hơn nữa mặc kệ trong tương lai cô ấy sẽ mập giống heo mẹ, còn có một ngày đột nhiên da dẻ bị tróc ra hết, đầu mọc sừng, anh cũng sẽ không quăng cô ấy sao?"
"Tôi, nguyện, ý." Tễ Huyên hình như là nghiến răng nghiến lợi mới tuyên thệ.
"Lâm Lan Trăn, cô có nguyện ý gả cho Thiệu Tễ Huyên, hơn nữa bất kể là hắc bang đổ máu, hoặc là bị đao chém như chém dưa hấu, hay là đối mặt với súng bắn bom đạn đều sống chung với anh ta sao?"
Má ơi! Đây là lời tuyên thệ kiểu gì vậy, khủng bố nha. Ngay lúc tôi còn suy nghĩ miên man, đột nhiên một cái đầu đỏ chói bay tới trước mặt tôi, "Cô rốt cuộc có nguyện ý hay không!" Ruồi mắt đỏ mở hết âm lượng hét thẳng mặt tôi, làm cho tôi chấn động đến mắt nổ đom đóm, làm ơn ~~, bộ dạng xấu xí có thể tha thứ, nhưng cũng không cần dọa người.
"Tôi, tôi, tôi." Tôi mở miệng một cách khó khăn, theo bản năng nhìn về phía ba mẹ, mama cũng khẩn trương nhìn tôi, bà dùng ánh mắt nói cho tôi biết: nói nguyện ý đi, con gái ngoan, bằng không cả nhà đều phải chết.
Ba ba, ba ba. . . . . ., ô ~~~! Thời điểm mấu chốt này mà ba tôi,... ông ấy cư nhiên bị dọa ngất rồi. Nếu hiện tại có thể choáng váng, tôi cũng vậy muốn ngất nha. Tôi liếc nhìn các "bạn bè" hắc đạo xung quanh, má ơi, mười mấy người còn dẫn theo hơn 20 tên tiểu tốt.
"Tôi, tôi, tôi nguyện ý."
"Xong rồi, bây giờ trao đổi nhẫn" mặt Tễ Huyên không chút thay đổi nắm lấy tay tôi, đeo lên một chiếc nhẫn vàng trắng đính kim cương, một chiếc nhẫn rất khá ah, kiểu dàng đơn giản nhưng rất đẹp. Tôi nhìn nhẫn kim cương thiếu chút nữa chảy nước miếng, Tễ Huyên nhét mạnh chiếc nhẫn nam vào tay tôi. Đúng nha, tôi còn chưa mang cho anh ta. Tay anh ta rất thon dài, nếu không biết anh ta là xã hội đen còn có thể nghĩ anh ta là gia đình Piano nữa. Tôi rất hồi hợp, tay run không ngừng. Ơ? Vì sao tôi không có cách nào đeo nhẫn cho hắn vậy?
"Cô làm gì với ngón tay cái của tôi, đứa ngốc kia!"
"Ah, thực xin lỗi, tôi nhìn lầm rồi." Tôi làm sao có thể phạm sai lầm này chứ. . . . . . ....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ