XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Đã thế, điều đáng ngưõng mộ nhất nhất nhất là: bên trong còn rất nhiều sách, đều là sách quý hiếm, mà Cố Tiểu Ảnh muốn mua từ lâu, nhưng không thể mua được.

Dưới ánh đèn sáng chói ban đêm, Cố Tiểu Ảnh mắt sáng rực nhìn không chớp cái giá sách, thiếu nước lao vào ôm hết vào lòng. Ánh mắt như hổ đói vồ mồi đến suýt làm Quản Đồng hoảng sợ.

Mãi một lúc, anh mới thấy Cố Tiểu Ảnh quay đầu lại, nhìn anh với khuôn mặt đỏ bừng, hỏi: “Nếu em kết hôn với anh, thì toàn bộ số sách này sẽ thuộc về em đúng không?”

Tư duy của Quản Đồng không nhanh bằng Cố Tiểu Ảnh, ngay lập tức bị hai chữ “kết hôn” làm cho tê liệt một nửa bên não.

Một lúc lâu sau, anh mới buồn bã đáp: “Anh không bán thân!”

Cố Tiểu Ảnh lại phấn khích nhìn anh, nói như đinh đóng cột: “Em mua!”

Trong lúc Quản Đồng mắt chữ A mồm chữ O không nói được lời nào…

Tốt quá rồi- Cố Tiểu Ảnh nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Quản Đồng, lại một lần nữa gật đầu hài lòng.

“Điều không ngờ” thứ hai cũng lại mang đến một đống lợi ích.

“Điều không ngờ” thứ ba: không ngờ Quản Đồng cũng từng là một anh chàng mọt sách ngô nghê.

Ha ha ha ha ha ha…khi Cố Tiểu Ảnh bước vào phòng ngủ của Quản Đồng, nhìn thấy tấm ảnh trong cuốn sổ lưu niệm đặt trên tủ đầu giưòng, cô không nén nổi cười phá lên!

Trong bức ảnh lưu niệm các sinh viên tốt nghiệp lớp ngữ văn khoa Trung văn của đại học tỉnh, bức ảnh của Quản Đồng… quả thật là… một anh chàng học nghệ thuật của thập niên 80.

Cố Tiểu Ảnh hoàn toàn không còn để ý gì đến cách hành xử của mình nữa, cô ngồi xổm trên nền nhà ôm lấy cuốn sổ lưu niệm, lật đến trang của Quản Đồng, tay chỉ vào tấm ảnh, cười ngặt nghẽo!

Cô vừa lật cuốn album vừa nhìn Quản Đồng mặc áo sơmi kẻ carô, cài đến tận cúc trên cùng, tay cầm cuốn “Sống ở nơi đất lạ”, đứng dựa vào gốc cây cổ thụ làm ra vẻ đang chăm chú đọc sách mà cười chảy cả nước mắt, cười rũ cười rượi, ngồi bệt xuống đất, tay gạt nước mắt và ho sặc sụa.


Quản Đồng ngượng đến mức cổ cũng đỏ bừng, lòng thầm tự mắng mình: hôm qua tìm xong số điện thoại của người bạn cũ sao lại quên không cất cuốn sổ lưu niệm đi.

Thấy Cố Tiểu Ảnh vẫn ngồi đó cười như nắc nẻ,cuối cùng Quản Đồng không chịu nổi liền sải bước đi tới, đầu tiên là giật cuốn sổ lưu niệm vứt sang một bên, rồi bế Cố Tiểu Ảnh đã cười đến mức hết hơi hết sức như bế một con gà nhỏ, ném lên trên giường, cúi đầu, hối hả hôn!

Có lẽ hôm đó có bốn “điều không ngờ”- vì không ngờ Cố Tiểu Ảnh lúc nào cũng tự cho là mình vững vàng, lại bị đốt cháy bởi một tấm ảnh?!

Một khi căn nhà cũ đã cháy, thì quả nhiên là có dập cũng không tắt nổi lửa…



(12)

Kể từ lúc đó, nơi ở của trưởng phòng Quản trở thành “hành cung” ngoài giờ lên lớp của Cố Tiểu Ảnh. Đầu tiên là cô độc chiếm đường dây nối mạng của Quản Đồng, rồi đến phòng đọc sách có thể phơi nắng, tiếp nữa là bếp, phòng khách… và kết quả là cô thường xuyên vắng mặt tại ký túc xá nghiên cứu sinh nữ, hại Hứa Tân tìm đủ mọi cách mà không ra.

Cuối cùng thì đến một ngày, thật hiếm hoi Cố Tiểu Ảnh lại ngồi viết luận văn trong ký túc xá, Hứa Tân không nén được nên hỏi thăm dò: “Nhà anh ta có gì hay ho không vậy?”

Cố Tiểu Ảnh trợn mắt: “Ngoài chính bản thân anh ấy ra, chẳng có gì hay ho cả”.

“À”, Hứa Tân mở to mắt, lanh lảnh: “Cố Tiểu Ảnh, cậu đúng là lưu manh!”

“Chẳng phải đó là điều cậu muốn nghe sao”, Cố Tiểu Ảnh quay đầu lườm Hứa Tân, cười ranh mãnh: “Mình nói bọn mình đắp chăn bông nói chuyện suông, cậu có tin không

“Không tin!” - Hứa Tân lắc đầu quầy quậy.

“Thế thì được rồi còn gì”, Cố Tiểu Ảnh đánh máy rào rào, chẳng thèm quay đầu lại, “nếu một ngày nào đó bất ngờ mình nhận giấy đăng ký kết hôn, mọi người đừng quá ngỡ ngàng, cứ đưa thẳng phong bì là được rồi”.



“Giấy đăng ký kết hôn!” - Trí tưởng tượng của Hứa Tân cũng rất phong phú, trong ánh mắt mơ hồ dường như đã tưởng tượng ra một đứa trẻ chạy đến trước mặt mình nhảy nhót. Cô tưởng tượng ra mọi phiền phức mà một đứa nhóc có thể mang lại, đột nhiên rên lên, sợ hãi nhìn Cố Tiểu Ảnh.

“Không phải thế chứ”, cô thăm dò Cố Tiểu Ảnh, “hai người không áp dụng biện pháp phòng hộ nào à?”

Cố Tiểu Ảnh đánh xong dấu chấm cuối cùng, đứng lên vươn vai, quay đầu nhìn Hứa Tân, không chịu nổi nữa nên cốc vào đầu cô bạn một cái: “Cậu nghĩ cái gì vậy? Hôn một cái thì có sinh ra trẻ con được không?”

“A, thế là không có hả…” - Hứa Tân cảm thấy đầu óc mình như xẹp xuống.

Rốt cuộc là có hay là không có nhỉ? Quả là một vấn đề bí hiểm…

Thực ra, nhiều năm sau đó, mỗi lần nghĩ đến đoạn hội thoại này, Cố Tiểu Ảnh không nhịn nổi cười.



Lúc đó, cô và Quản Đồng, giống như mọi cặp tình nhân khác, từng bước trải qua quá trình từ quen biết đến tìm hiểu, từ thăm dò đến tiếp xúc, từ nắm tay cho đến hôn môi. Trong thời gian hai năm, họ đã lần lượt đi qua các bước của sự rung động. Ngày đó năm đó, họ thực sự yêu nhau, thực sự muốn được sống cùng nhau, và tay nắm tay bước vào hôn nhân.

Cô mãi mãi còn ghi nhớ, tháng chạp mùa đông, mỗi người ngồi một bàn, một người đọc sách, một người lên mạng, mệt thì nói chuyện, uống một tách trà bưởi nóng. Lò sưởi trong tập thể tỉnh ủy thật ấm áp, Cố Tiểu Ảnh lơ mơ buồn ngủ không muốn về. Quản Đồng cũng không nỡ để cô đội gió đội tuyết quay về, nhiều lần bảo cô: “Hay em vào phòng ngủ đi, anh ngủ trong phòng sách”.

Cố Tiểu Ảnh do dự môt chút, rồi không đành, trả lời: “Em về thì hơn, nếu không người ta lại xì xào anh chưa cưới đã sống chung, ảnh hưởng không tốt đến anh”.

Cô than chở: “Ai bảo đây là tập thể cơ quan, lắm kẻ dòm ngó. Từ nhỏ em đã sống trong khu tập thể cơ quan, ngán đến tận cổ cái kiểu nhà ở này rồi”.

Quản Đồng mừng rơn trong lòng, vội hỏi: “Hay là chúng mình kết hôn đi?”

Cơn buồn ngủ của Cố Tiểu Ảnh bỗng chốc tan biến, cô mở to mắt nhìn Quản Đồng nghi hoặc. Đúng lúc Quản Đồng tưởng thành ý của mình đã khiến Cố Tiểu Ảnh không nói nên lời, thì đột nhiên anh nghe cô la lớn: “Anh chỉ cầu hôn thế này thôi sao?! Không có hoa hồng, không có nhẫn kim cương, cũng không quỳ gối, không đánh đàn dưới trăng, Quản Đồng anh có chút thành ý nào không vậy hả?!”

Quản Đồng đớ người.

Nhưng mà, dù cho Quản Đồng không có hoa hồng, nhẫn kim cương, quỳ gối, đánh đàn dưới trăng, thì một bước quan trọng mà nhất định anh phải thực hiện, đó là Quản Đồng phải đi gặp ông Cố bà Cố, còn cô con dâu “xịn” Cố Tiểu Ảnh này cũng cần đến gặp bố mẹ chồng tương lai.

Nói đến bố mẹ Quản Đồng, khi gặp mặt lần đầu tiên, Cố Tiểu Ảnh thừa nhận, cô đến thành phố R “ra mắt” với tâm trạng phấp phỏng.

Đó là vào cuối tháng tư, lần đầu tiên Quản Đồng đưa Cố Tiếu Ảnh về nhà. Suốt quãng đường năm tiếng ngồi xe đường dài, Quản Đồng kể cho Cố Tiểu Ảnh nghe câu chuyện về bố mẹ mình, khiến cô nước mắt đầm đìa, trái tim yếu đuối rõ ràng là đang cảm động!

Thậm chí cô còn nghĩ thầm: “Câu bố mẹ Quản Đồng có thể hình dung giống như “Em gái khốn khổ ơi, để anh đánh đổi tiền đồ của mình cho em một mái nhà” trong “Tri âm”.

Thực ra, bản chất câu chuyện rất đơn giản: Cụ ngoại của Quản Đồng là Tạ Trường Phát là một nhà tư bản giàu cự phách, một nhân vật lẫy lừng khắp vùng Đông Bắc. Mà những nhân vật cự phách như vậy thì thường năm thê bảy thiếp, ông ngoại của Quản Đồng đương nhiên cũng không ngoại lệ. Vợ cả của ông ở căn nhà cũ tại thành phố R, vợ hai xinh đẹp theo ông đến căn nhà mới ở Đông Bắc. Nhưng dù gì thì vợ cả cũng là vợ cả, cũng là người vợ được mai mối cưới xin đàng hoàng, con của vợ cả là con trưởng, chính là ông ngoại Tạ Minh Giám của Quản Đồng. Tạ Trường Phát muốn con trai kế thừa sự nghiệp của mình, nên đã để con ra nước ngoài học từ sớm.Ai ngờ Tạ Minh Giám học hành xong lại hoàn toàn không hào hứng với việc kinh doanh, mà đi theo chính phủ quốc dân, tràn trề hoài bão muốn cứu nguy cho hàng triệu đồng bào thoát tình cảnh nước sôi lửa bỏng. Nhìn chấy viễn cảnh liên kết giữa kinh doanh và chính trị trước mắt, Tạ Trường Phát cũng ngầm ủng hộ lựa chọn của con trai, để dọn đường, ông cũng qua lại không ít với các quan chức. Đáng tiếc là, chính phủ quốc dân cũng đã không cứu nổi hàng triệu đồng bào, mà còn phải rút lui liên tiếp, cho đến khi phải rút về một hòn đảo nhỏ cách xa đại lục, tất nhiên, trên con tàu thoát thân đó có cả Tạ Minh Giám.

Thế là, đầu năm 1949, không còn đường nào để di, Tạ phu nhân đang mang thai 6 tháng đành phải đến trú ngụ ở nhà Tạ lão thái thái đang ở một mình tại thành phố R. Nhưng kể từ ngày mẹ của Quản Đồng là Tạ Gia Dung ra đời đã phải lớn lên trong cái danh “hậu duệ của Quỷ trắng”....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
» Tiểu Thuyết: Ông Xã Tôi Là Xã Hội Đen.!
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt