80s toys - Atari. I still have
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Trời ạ, đám người này – chỉ nghe Quản Đồng giới thiệu thôi mà đầu của Cố Tiểu Ảnh đã muốn phình to gấp ba lần rồi.

Lúc này, một người luôn chăm chú cho vẻ ngoài của mình như cô giáo Cố cũng đã chẳng còn hơi sức đâu mà giữ nổi hình tượng nữa, nên chỉ thấy Cố Tiểu Ảnh rụt rụt vai, gù gù lưng, tay tựa cả vào bụng, cả người co lại chẳng khác nào một con tôm, cố hết sức hít thởi thật đều đặn, trả lời từng câu hỏi của những con người hiếu một cách quá nhiệt tình kia và mỉm cười đón nhận những lời khen chân thành của họ. Cố Tiểu Ảnh đã cố gắng dùng những ngôn ngữ bình dị đơn giản nhất để giảng giải cho bọn họ hiểu làm giáo viên đại học là như thế nào, không phải căn cứ đánh giá vào tỷ lệ nhập học, mà là dựa vào chức vụ và số lượng các nghiên cứu khoa học, chức vụ thì chính là cấp bậc, ví dụ như cô giáo Cố đây do còn quá trẻ cho nên cấp bậc còn thấp, số tiền được trả cho mỗi tiết giảng cũng thấp hơn nhiều so với những người có cấp bậc cao; còn về số lượng bài nghiên cứu khoa học thì cũng tương tự như chuyện làm báo cáo vậy, mặc dù đã làm giảng viên rồi, nhưng mỗi một môn học vẫn phải viết rất nhiều báo cáo, điểm chấm các báo cáo đó mà cao thì người ta mới thưởng tiền cho; nhưng mà có ai lại rảnh rỗi mà đi phê báo cáo chứ, cái vấn đề này thì lại có một số kẻ rất là ngạo mạn, bọn họ viết một số tập san, tức là tạp chí đó, giống như là “Hội cố sự” mà mọi người trong thôn hay đọc đấy, à đúng rồi, muốn được đăng bài trên đó thì phải thuộc dạng trâu bò, hùng hục như thế mới có thể lấy tiền thưởng, rồi được thăng cấp bậc, tiền giảng dạy từ đó mà cũng sẽ nhiều lên trông thấy...
nguồn DakMil.WapSite.Me

Cố Tiểu Ảnh nói đến mức khô đét cả mồm cả miệng, cuối cùng thì nghe thấy một tiếng “à” rõ to, do người phụ nữ ngồi trước mình phát ra, rồi sau đó thấy tất cả bọn họ đã đang tiến hành bàn luận rất sôi nổi. Nhìn một cái là biết ngay bọn họ rất ngưỡng mộ và muốn biết nhiều về nghề nghiệp của Cố Tiểu Ảnh, điều này khiến cho Cố Tiểu Ảnh thấy rất phấn chấn. Được người khác tin tưởng và tín nhiệm đã khiến cho cô dâng trào cảm giác hạnh phúc và tự hào.

Cố Tiểu Ảnh ngó nghiêng xung quanh, nhìn các bà các cô ở trước mặt đang xôn xao nói chuyện, nhưng lại nghe không hiểu lắm bọn họ rốt cuộc đang nói chuyện gì, cho nên chỉ được một lúc là đã bắt đầu mất tập trung, trong lòng lại nghĩ tới Quản Đồng, kể từ khi ý định mua điều hòa cho gia đình bị Quản Lợi Minh bác bỏ, thì sao anh lại không nghĩ tới chuyện mua một chiếc máy sưởi cơ chứ!

Nhìn mà xem, cả cái nhà to như vậy, ngoài mấy cái giường sưởi trong phòng ngủ ra, thì chẳng còn cái gì để sưởi ấm thêm nữa!

Tiếp tục quan sát các bà các cô đang bàn tán xôn xao trước mắt mà Cố Tiểu Ảnh buồn muốn chết: “Giường sưởi ơi giường sưởi à, mặc dù mày gần tao trong gang tấc nhưng rốt cục lại bị ngăn cách bởi những người dân nhiệt tình của thành R này, khiến cho tao sao mà cảm thấy mày xa tít tắp chân trời thế”.

Đời đúng là một bể khổ!

Cũng không biết là cứ phải tiếp chuyện như vậy bao nhiêu lâu, tới mức cuối cùng thì Cố Tiểu Ảnh cảm thấy lưng mình sắp sụp đến nơi rồi, đến mông cũng đau nhức hết cả. Nhưng cô lại không thể lên giường nằm, một là vì phép lịch sự tối thiểu, hai là Cố Tiểu Ảnh biết rõ cái túi ngủ kia cũng chẳng khá hơn một cái hầm băng là mấy – phương pháp giữ ấm duy nhất xưa nay của nhà Quản Đồng chính là đắp càng nhiều chăn càng tốt, nhưng mà nếu đắp lên người ba cái chăn bông ấy, chẳng chóng thì chầy thế nào cũng tắt thở cho mà xem.

Sống trên đời hơn 20 năm, cô tự cảm thấy mình là một người phóng túng khoáng đạt, nhưng lần này khi ở trong căn nhà của họ Quản – với đầy ắp những người là người, lần đầu tiên Cố Tiểu Ảnh cảm thấy mình thật là vô dụng, thật là vật bỏ đi, thật yếu ớt và mỏng manh.

Nhưng sự thật là, kể cả Cố Tiểu Ảnh có muốn tháo vát đi chăng nữa thì cũng lực bất tòng tâm mà thôi.

A a a a – cứ nghĩ đến chuyện năm nào cũng phải về đây mỗi dịp 30 tết là Cố Tiểu Ảnh lại chỉ muốn viết di chúc, rồi chết ngay đi cho nhẹ.



Bữa tối như thường lệ vẫn là một bàn đầy các món ăn mặn: cá om, gà hầm, trứng luộc, thịt dê xào... nhưng vì trời quá lạnh nên mỡ đọng lại trong bát cũng đông cứng thành cả một mảng trắng lớn.

Cố Tiểu Ảnh chờ đỏ cả mắt, thì cuối cùng - sau khi đã hết món thịtcác loại, thì một nồi canh thập cẩm mới được bưng ra, gồm có mộc nhĩ, sợi đậu phụ khô, nấm hương, trứng chim cút... khói bốc nghi ngút. Mắt Cố Tiểu Ảnh lúc này cứ như sói như hổ nhìn thấy con mồi, thật chẳng khác nào như nhìn thấy một cái máy sưởi

Thế là tối hôm ấy, suốt cả bữa Cổ Tiểu Ảnh chỉ chực ôm lấy cái nồi canh mà ăn cơm. Quản Lợi Minh thấy thế rất khó hiểu, bèn gắp vài miếng thịt vào bát của cô. Cố Tiểu Ảnh đáp trả lại ông bằng một nụ cười đầy cảm kích, nhưng quả thực là cô không thể nào ăn nổi, đành đưa mắt lén nhìn Quản Đồng cầu cứu. Quản Đồng thấy vậy là hiểu ngay ý vợ mình, liến gắp mấy miếng thịt ra khỏi bát của Cố Tiểu Ảnh.

Quản Lợi Minh trợn mắt: “Đấy là gắp cho Tiểu Ảnh”.

Quản Đồng vẫn cứ cúi đầu ăn cơm, đáp khẽ: “Cô ấy chỉ ăn canh thôi.”

“Con thì ăn thịt còn đểcho người ta ăn canh ấy hả!” Quản Lợi Minh lộ rõ ánh mắt khó hiểu, không thể ngờ đứa con của mình lớn bằng từng này mà vẫn còn ngốc nghếch không hiểu chuyện đến như thế.

“Cố ấy bị đau bụng mà. Cứ để cô ấy ăn chút gì nóngnóngcho ấm bụng.” - Quản Đồng nói với bố mình. “Bố cứ ăn đi,không phải để ý đâu.”

Quản Lợi Minh định trừng mắt tiếp tục chủ đề, nhưng Tạ Gia Dung đã hiểu ngay vấn đề, thuận tay lay lay tay áo củaQuản LMinh: “Ông ăn đi, con nó thích ăn gì thì nó sẽ tự gắp."

Quản Lợi Minh rốt cục vẫn chẳng hiểu ra sao, nhưng cũng không nói năng gì thêm nữa.

Ăn xong cơm, Cố Tiểu Ảnh thực sự cảm thấy không thể cứ chỉ ngồi không mà nhìn được, bèn tới giúp Tạ Gia Dung thu dọn bát đĩa. Tạ Gia Dung trở vềphòng ngủ, khi quay ra thì mang theo một chiếc túi chườm nóng. Bà rót nước nóng vào và đưa cho Tiểu Ảnh. Khi chạm được vào túi chườm vừa nóng vừa ấm, Cố Tiểu Ảnh cảm động sắp trào nước mắt!



Ngay từ đầu, Cố Tiểu Ảnh vốn dĩ rất quý mến Tạ Gia Dung, nay lại thấy bà càng thêm phần chất phác đáng mến.

Thế là suốt cả tối Cố Tiểu Ảnh cứ ôm chặt lấy cái túi chườm ấm áp, đến đi tiểu cũng chẳng nỡ bỏ ra.

Ba mươi tết, bên ngoài pháo nổ đì đùng rộn rã, trong nhà Tạ Gia Dung và Quản Lợi Minh ở gian phòng chính cùng xem chương trình truyền hình chào năm mới. Lúc ấy, Cố Tiểu Ảnh co mình lại trong túi ngủ, khư khư ôm lấy cái túi chườm gọi một cuộc điện thoại cho gia đình, trong thoáng chốc cô nghe thấy giọng nói của La Tâm Bình thì tự dưngmuốn bật khóc.

Thế nhưng Cố Tiếu Ảnh vẫn cố nhịn được, cô chỉ vừa làm nũngvừa hờn trách mẹ ruột: “Mẹ, ở đây lạnh quá mà con phải ở tận hai ngày mới được về, con muốn ăn đồ bố nấu cơ...”

La Tâm Bình tự mình cũng có thể hình dung ra được những nỗi khổ của con gái khi ở đó, nên lập tức trả lời: “Mẹ đã bảo bố nấu cơm trước đợi các con về, các con đi đường nhớ cẩn thận đấy nhé, dự báo thời tiết nói là mùng ba sẽcó tuyết rơi ấy.”

“Tuyết rơi ạ?” - Tiểu Ảnh nghe thấy vậy đột nhiên rất háo hức phấn chấn - “Vậy thì mùng hai con sẽ về, mẹ thật là đáng yêu quá đi! Như thế là con sẽ được về nhà sớm một ngày rồi!”

“Con nói năng nhớ phải có chừng mực, đừng để người ta tưởng mình là con nhà không được dạy dỗ tửtế!” - La Tâm Bình tính vốn cẩn thận chu đáo, không quên dặn dò con gái: “Nhớ giữ ấm cơ thể, đừng có mà để bị cảm lạnh.”

“Con biết rồi con biết rồi” - Cố Tiểu Ảnh vui vẻ đáp, sau đó còn nói chuyện rất lâu với ông Cố, mãi đến tận khi điện thoại hết pin mới dập máy.

Trước khi đi ngủ, Cố Tiểu Ảnh còn tự động viên bản thân: “Thắng lợi đã ở ngay trước mắt rồi!”

Chỉ có điều, cả trong giấc ngủ cô cũng thấy rất khổ sở, vì về đêm, nhiệt lượngcủa giường sưởi dần dần bị tiêu tán đi, không khí lạnh đã khiến cho Cố Tiểu Ảnh tỉnh giấc. Cô kéochăn trùm kín cả đầu, cuốn kín xung quanh người. Túi chườm trong lòng cũng đã nguội lạnh cả, cô muốn dậy đi rót thêm nước nóng vào nhưng sợ phải đối diện với cái lạnh khủng khiếp bên ngoài, và rồi cái túi ngủ cũng sẽ lại lạnh toát như lúc đầu cho mà xem, cho nên nghĩ đi nghĩ lại Cố Tiểu Ảnh vẫn quyết định không ra khỏi chăn nữa mà tiếp tục ngủ tiếp. Cũng không biết là cô đã phải đếm bao nhiêu con cừu cả thảy thì mới ngủ lại được, nhưng vẫn bị tỉnh giấc giữa chừng mấy lần nữa, đến sáng sớm hôm sau tỉnh dậy sờ th thấy tóc của mình cũng đã đông cứng hết cả rồi.
...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Ân Oan Giang Hồ
» Người tình của đại ca
» Nhà Có Chó Dữ
» Ông chủ kiêu ngạo
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt