"Hai nghìn, đánh cuộc cô ta không thích Hạ Thụ."
Hàn Chấn Thanh nói.
"Ba nghìn, đánh cuộc tôi sẽ bị cô ấy đánh."
Hạ Thụ nói. Ba người cười to.
"Cần, lẽ nào cậu lại không có gan theo đuổi nữ nhân?! Đi đi, tôi cảm thấy cô gái này rất thích hợp với cậu."
Trầm Khải thầm nghĩ muốn xem náo nhiệt.
"Tôi cảm thấy cậu chỉ là muốn nhìn tôi bị bêu xấu."
Hạ Thụ trả lời.
"Nếu như cậu bị cô ấy cự tuyệt, tiểu đệ ta mới tin trên đời có công lý."
Thấy Hàn Chấn Thanh cùng Hạ Thụ không hiểu ý tứ của hắn, Trầm Khải lay động ngón trỏ giải thích:
"Này chứng minh nhân sinh ngang hàng, Trầm Khải tôi bị nữ nhân cự tuyệt, Đàm Hạ Thụ cũng có thể bị. Cái đó và bộ dạng anh tuấn hay không không liên quan, chỉ cùng vận khí có liên quan, ngày sau niềm tin có thể tăng lên nhiều, tin tưởng thế giới còn có hi vọng..."
Trầm Khải thao thao bất tuyệt vừa nói, đối với thân cao chỉ có một mét sáu, thể trọng bảy mươi lăm kí lô như hắn mà nói, nếu như tận mắt thấy Hạ Thụ bị cự tuyệt, quả thật có thể phấn chấn tinh thần, an ủi tâm linh của hắn, hắn tối nay nhất định sẽ mỉm cười đi vào giấc mộng.
Đàm Hạ Thụ cùng Hàn Chấn Thanh trao đổi ánh mắt, sau đó ——
"Tốt."
Hạ Thụ đáp ứng, coi như tiêu khiển cho huynh đệ. Anh dụi tắt xì gà, đứng lên, chân dài bước đi, bỏ lại một câu nói:
"Nếu như tôi bị đánh, phải mau tới cứu mạng."
Trầm Khải cười to, cùng Hàn Chấn Thanh nhìn Hạ Thụ từng bước đến gần "Thần lực nữ siêu nhân" .
Chẳng lẽ là ý chỉ của thần, ngay cả thần cũng muốn giúp Đàm Hạ Thụ sao? Vốn là DJ đang phát ra âm nhạc sôi động, bỗng nhiên, đổi thành bản tình ca tiếng Anh kinh điển "She".
Từng đôi nam nữ xoay tròn trong tiếng nhạc, đan xen tạo thành không khí yêu thương vô cùng lãng mạn. Phối hợp ca khúc trữ tình, ánh đèn xoay lên hạ xuống vô cùng biến hóa. Quầy ba hình cung tỏa ra vầng sáng xanh thẫm, ánh sáng màu lam phủ lên bóng lưng gầy cô tịch.
Ánh đèn hồng, một vòng lại một vòng chằng chịt ở bên chân Hạ Thụ. Hạ Thụ tay phải đút túi, nện bước thong dong, mang theo mỉm cười đi về phía Hùng Bảo Bảo. Đồng thời, chú ý tới tay cô đặt trên quầy ba, trong tay một loạt chén rượu không. Hắc, uống không ít. Anh cầu nguyện, hơi rượu có thể làm tính tình của cô mềm mại chút. Anh thật sợ cô bỗng nhiên nổi điên, giống như dã thú mà đánh anh.
Trong ánh mắt động dục theo đuổi của nữ nhân xung quanh, Hạ Thụ dừng ở phía sau Bảo Bảo, vỗ nhẹ bả vai của cô.
Bảo Bảo nhìn lại, đầu tiên nhìn thấy một lồng ngực phủ âu phục màu đen tiến đến, ngửa đầu, nhìn thấy nam nhân vỗ vai cô, ngửi thấy được mùi nước hoa nhàn nhạt, nhiệt khí từ người anh tỏa ra ấm áp gương mặt cô.
"Lại gặp mặt, Hùng tiểu thư?"
Hạ Thụ đối với cô mỉm cười.
"Ừ..."
Cô ánh mắt mông lung, chiếc ghế cao phía dưới lung la lung lay, bàn tay hướng anh ——
Bên kia Trầm Khải cảnh giác đứng lên, Hạ Thụ nếu bị đánh liền muốn xông qua, Hàn Chấn Thanh dang tay nắm, ngăn cản hắn.
"Đợi một chút."
Tiếp theo,... chuyện phát triển,... ngoài dự tính của mọi người.
*****
Cảnh báo!!!
Phần này có cảnh "mờ ám" + "nhạy cảm", nghiêm cấm trẻ em dưới 17t, có đầu óc trong sáng xem!
Giai điệu bản "She" kết thúc, DJ đã quên đổi lại đĩa, nam nữ ôm nhau cũng đã quên khiêu vũ.
"Chuyện gì xảy ra?!"
Trầm Khải kinh hô, mở to mắt.
Mọi người cũng nhìn về phía Hạ Thụ, hình tượng này thật quá kinh người! Kinh đến ly rượu trong tay dao động khiến rượu đổ ra ngoài, mọi người cũng đã quên nói chuyện. Mọi người nhìn Hùng Bảo Bảo đưa tay hướng lồng ngực Hạ Thụ sờ, nhưng khiến cho mọi người khiếp sợ chính là động tác kế tiếp của cô—— tay cô đi xuống, thân thể cũng đi xuống, mặt tựa lên lồng ngực của anh, cũng đi theo đi xuống. Tốt lắm, mặt của cô càng ngày càng thấp, mọi người hô hấp cũng càng ngày càng dồn dập... Lướt qua lồng ngực, thấp qua eo.
(Clair: cứu ta! Cứu ta!)
Cô đầu gối như nhũn ra, thân thể rã rời, trơn quỳ xuống. Trơn a trơn, cuối cùng hai đầu gối quỳ xuống đất, mặt chôn ở chỗ mẫn cảm nhất của nam nhân ——giữa hai chân Hạ Thụ!
(Clair: Ta chết đây!)
"Oa kháo!"
Trầm Khải che ở lỗ mũi, sợ chảy máu mũi. Có người phun ra rượu trong miệng, có người mắng, có người cười trộm, có người xấu hổ chui vào trong ngực bạn trai.
Quá tuyệt hảo! Đèn nê ông còn đang chuyển, giai nhân không có tính toán dời đi, mặt của cô chôn ở địa phương ấm áp kia, không rời đi được.
Đàm Hạ Thụ nhìn xuống nữ nhân chôn ở giữa hai chân mình. Nhướng lên một bên lông mày, hắc, không nghĩ tới cô nhiệt tình như vậy hoan nghênh anh.
Cô say sao?
"Hùng Bảo Bảo?"
Anh vỗ vỗ bả vai của cô, sợ cô ngã nhào, không dám nhúc nhích người, cũng thể hiện anh so với thường nhân quả là "gan dạ, sáng suốt", trong tư thế lúng túng như vậy vẫn còn có thể trấn định như thường. Bất quá, nếu cô cứ tiếp tục như vậy nâng cao thân nhiệt của anh, anh sợ rằng muốn cao huyết áp .
"Hùng Bảo Bảo?"
Hạ Thụ vừa cúi đầu gọi một lần nữa. Tình huống đã đủ mập mờ, đủ làm cho người mơ màng , hết lần này tới lần khác, Bảo Bảo còn...
"Ngô ~~"
Ở giữa hai chân anh bật ra thanh dày thanh âm rên rỉ khêu gợi, cô ngất được thật tốt a!
(Clair: Cứu mạng a!.............. Ta sống không nổi nữa rồi, tay cũng run không đánh máy nổi)
Một tiếng "Ngô ~~" này, các nam nhân huyết áp tăng như bão tố, nữ nhân che mắt cười trộm.
Sau đó, cô di động , mặt của cô rời đi địa phương nong nóng kia, dựa sát bắp đùi của anh.
"Ừ..."
Thân thể yếu nhược ngã sang bên, Hạ Thụ kịp lúc bắt được cánh tay cô, đồng thời chạm đến cái ghế cô mới ngồi, túi giấy đặt bên cạnh ghế đổ xuống. Từ trong túi giấy trượt ra một đống phim SEX, mặt hộp hương diễm nóng bỏng, hình ảnh đều là nam nữ trần truồng dây dưa, ba điểm toàn bộ lộ.
Oanh! Lại là một chuỗi kinh hô, những người đứng xem kinh hãi cổ võ .
Hạ Thụ ánh mắt đột nhiên phát sáng, nha, Hùng Bảo Bảo này, coi thực nhiều phim SEX nha!
Đàm Hạ Thụ nhận thấy cô có cái gì không đúng, quỳ một chân trên đất, tay trái ôm ôm cô, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tay phải đem phim SEX từng cuốn nhặt về trong túi giấy.
Anh biểu hiện vô cùng trấn định thong dong, giống như đang nhặt mấy quyển sách bị rơi, trên mặt thậm chí mang theo mỉm cười. Anh không xấu hổ , trong khi nam nữ vây xem đều mắc cỡ mặt đỏ tới mang tai.
Trầm Khải chạy tới bằng kinh nghiệm làm ra phán đoán.
"Đáng chết, rượu của cô ấy nhất định là bị bỏ thuốc. Hẳn là Flunitrazepam (biệt dược của một loại thuốc ngủ), cô ấy rõ ràng là đang ngủ."
Hàn Chấn Thanh cầm lấy tay Bảo Bảo, khám mạch đập, đồng thời quan sát sắc mặt của cô.
"Cô ấy không có chuyện gì, mười tiếng nữa, Flunitrazepam sẽ bị gan chuyển hóa hết."
"Bảo Bảo? Nghe thấy không?"
Đàm Hạ Thụ vỗ vỗ Bảo Bảo mặt, cô miễn cưỡng mở mắt ra, ánh mắt hoảng hốt, xin lỗi tiêu tụ.
Thật khó chịu a, cô không thấy rõ lắm người trước mắt, chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, dường như đang trôi trong biển. Cô vừa nhắm mắt lại, có một thanh âm trầm thấp, ôn nhu dụ dỗ:
"Yên tâm, không có chuyện gì, tôi đưa cô về nhà."
Đàm Hạ Thụ ôm cô, quay đầu lại nói:
"Trầm Khải, tôi đưa cô ấy về trước."
"Không thành vấn đề, tôi ở lại điều tra một chút."
Trầm Khải gọi quản lý PUB tới, đưa ra giấy chứng nhận, tiếp quản PUB.
Hạ Thụ mang theo Bảo Bảo rời đi, một bên Hàn Chấn Thanh cũng hướng Trầm Khải cáo từ.
Lúc này Trầm Khải phảng phất như biến thành người khác, hắn hướng bạn tốt phất tay, không tiễn. Hắn vội vã muốn làm Conan, cho người đem cái ly trống không trên bàn cho vào túi nhựa.
*****
Ở ngoài PUB, Đàm Hạ Thụ vịn Bảo Bảo, kéo mở cửa xe, đem Bảo Bảo an trí trên ghế ngồi, sau đó anh hỏi Hàn Chấn Thanh bên cạnh:
"Có cần đặc biệt chú ý gì không?"
Hàn Chấn Thanh nhìn Bảo Bảo bên trong xe một cái, giải thích:
"Flunitrazepam benzodiazepines chỉ có tác dụng gây ngủ, không có tác dụng phụ cũng không gây nôn mửa. Không có gì đáng ngại, cứ để cho cô ấy ngủ một giấc."
"Tôi đưa cậu về khách sạn."
Hạ Thụ ý bảo Chấn Thanh lên xe.
Hàn Chấn Thanh nghiêng mắt nhìn anh một cái, không có hứng thú làm bóng đèn, phất tay một cái, rời đi.
Hạ Thụ đem túi giấy đựng phim SEX ném vào sau xe, vòng qua sườn xe, nhảy vào bên trong xe, nổ máy. Lúc này Bảo Bảo đã lâm vào hôn mê, tùy Hạ Thụ định đoạt.
Hạ Thụ dưới ánh sáng của bóng đèn trong xe, mở chiếc túi da cô đeo trên người, rút ra bóp da, tìm ra tấm danh thiếp có tên cô, dưới đèn đánh giá.
Đạo quán Hoa Anh? Anh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
Tiếng chuông kéo dài thật lâu, Hùng Hoa Anh mới nhấc máy....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ