Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)





+ Đường ca ca quả là hàng hiếm nha, cup C cọ qua cọ lại, sói cái mò tới ngay cạnh lên tiếng mời gọi, thế mà anh í vẫn dửng dưng bảo còn thiếu cái gì đó… Mún đạp cho anh chàng này một cái cho bớt ngu quá đê!



+ Mà không cần mình đạp, chap sau Linh tỷ tỷ sẽ hoàn thành kế hoạch biến cừu thành sói, hoặc có thể nói là kích thích bản chất sói trong con cừu giả dạng… Chuyện rằng ngày xưa có một con sói, ăn cỏ hoài nên nó ngỡ mình là con cừu, cho tới khi một nàng sói cái tới giúp nó về lại bản chất sói, hí hí…



+ Xì poi chap sau 0“Lập Đường” Bàn tay nhỏ bé cô khẽ đập đập lên ngực anh.

“Sao thế? Là anh làm nhanh quá hay chậm quá à?”

“Không phải… Mà là… sao anh có thể duy trì lâu thế…?”

“Thật sao?”

“Người ta sắp ngất xỉu rồi, kính mong anh… nhanh nhanh một chút a!”


trích nguyên văn Lãnh Vân tỷ:Cảnh báo: cấm trẻ em dưới 16 tuổi đọc, ai chưa đủ tuổi vào đọc, LV không chịu trách nhiệm. Hãy vì chính bạn!


Ai chưa đủ 16 tuổi mời lấy tay che mắt lại hi hi ^.^


‘Thụ đại hữu khô chi, nhân đa hữu thị phi’ (1), Liên Dật Linh ở Học viện Thanh Truyền một thời gian, cũng chứng kiến được chân lý này.

Bản thân là hiệu trưởng phu nhân, lại kiêm trợ lý riêng, cô tới chỗ nào cũng khiến người khác chú ý. Kể cả cô không nhận lương của trường, không được tính vào nhân viên chính thức trong biên chế, cô vẫn có một khoảng cách với những người khác. Thật ra cô cũng chẳng để ý chuyện này lắm. Cô tới trường làm việc là để có cơ hội gần gũi yêu đương với chồng mình, kiểu suy nghĩ này dường như không được bình thường lắm, nhưng làm người phải có mục tiêu, mục tiêu hiện giờ của cô là làm một người vợ hạnh phúc nha.


Dĩ nhiên mỗi khi cô tới phòng ban nào đó đưa hồ sơ, sẽ ngẫu nhiên nghe được vài lời đồn đãi, dĩ nhiên rồi, chỗ nào có người ắt có chuyện buôn dưa bán táo, trước kia ở hãng hàng không Kình Vũ cũng vậy, chẳng có gì là lạ. Chẳng qua cô không ngờ mình lại thành nhân vật chính trong các câu chuyện buôn dưa lê đó mà thôi.

Hôm nay, lúc cô đưa công văn tới phòng hành chính tổng hợp, bỗng nhiên cô dừng chân ngoài cửa nấp vào bên tường. Nguyên do là cô nghe thấy tên mình được nhắc tới.



Cô không nhìn thấy ai nói, nhưng qua giọng nói có thể thấy đó là một người đàn ông có tuổi. « Mọi người biết không ? Trước kia Liên tiểu thư đã từng đính hôn với người khác nha ! »

« Thật sao ? »

« Còn nữa, cô ta mới quen hiệu trưởng nhà mình có mười mấy ngày đã kết hôn rồi ! »

« Không phải chứ ? »

« Càng đáng ngờ hơn là, Liên tiểu thư với chồng chưa cưới cũ, vốn có một kẻ thứ ba xen vào, lại chính là em gái hiệu trưởng : Phó tiểu thư, thế nên Liên tiểu thư mới bị người ta bỏ rơi ! »

« Trời ạ ~~ »

Mọi người đều kinh ngạc bàn tán sôi nổi. Hôn lễ của cô đương nhiên phần lớn nhân viên trong trường đều tới, không ngờ một đôi vợ chồng nhìn đẹp đôi như thế, như thể trời đất tạo nên, lại có quá trình dẫn tới hôn nhân ly kỳ như vậy, rốt cuộc tại sao hiệu trưởng của họ lại vội vã quyết định kết hôn thế chứ ? Liệu có phải để bồi thường chuyện xấu của em gái chăng ? Liên tiểu thư vội vã tìm đối tượng kết hôn như thế, không lẽ là vì sắp sang tuổi ba mươi nên sợ ế ? Hay là cố tình chứng tỏ cho chồng chưa cưới xem ?

Việc này không biết do ai tiết lộ ra ngoài, có điều trên đời làm gì có bí mật nào tồn tại vĩnh viễn, Liên Dật Linh thật ra cũng không lấy gì làm lạ. Chỉ là cô vô cùng không vui khi thấy chồng mình bị bàn tán vô cùng khó nghe như thế, rõ ràng anh ấy là một hiệu trưởng tốt, tại sao mọi người không chịu tôn trọng sự lựa chọn của anh ấy ? Không lẽ sự có mặt của cô chỉ khiến anh ấy gặp khó xử sao ?

Bỗng có người vỗ vai cô một cái, nhìn lại, hóa ra là Liêu Đức Chính. Anh ta đỡ lấy tập công văn trong tay cô, ra hiệu cô không cần lên tiếng, để anh vào phòng hành chính tổng hợp thay.

« Chưa tới giờ tan tầm, các anh chị lại ngồi chơi tán phét thế này, có muốn tôi ghi âm lại thông báo cho bên quản lý nhân sự phạt lương không hả ? »

Thấy thư ký của hiệu trưởng xuất hiện, mọi người nhanh chóng cúi đầu giả vờ làm việc, không dám nói linh tinh gì hết. Liêu Đức Chính vừa là thư ký vừa là tâm phúc bên người hiệu trưởng, nhỡ ra anh ta báo cáo lên, mọi người đều sẽ khó sống nha.

Liêu Đức Chính giao công văn cho tổ trưởng tổ hành chính xong, quét mắt chung quanh lần nữa. « Mong các vị tự trọng một chút, bàn tán chuyện đời tư của người khác sẽ vừa hại mình vừa hại người mà thôi. »

Kể cả tổ trưởng, không ai dám lên tiếng cãi lại anh, đây cũng là điều anh đoán trước được. Ra khỏi phòng, Liêu Đức Chính chìa tay mời Dật Linh, hai người cùng nhau rời khỏi đó.

« Liên tiểu thư, chị đừng để ý tới bọn họ. Hiệu trưởng anh ấy còn trẻ đã ngồi chức cao, khó tránh có người nhìn không vừa mắt. » Liêu Đức Chính không phải lần đầu tiên nghe thấy mấy lời ra tiếng vào này, chỗ nào cũng có vài kẻ ăn không ngồi rồi tán nhảm chuyện người khác, anh chỉ sợ hiệu trưởng phu nhân suy nghĩ nhiều rồi lại khó xử.



« Tôi biết, nhưng tôi sẽ không vì thế mà từ bỏ công việc hay cuộc hôn nhân của tôi đâu, chỉ mong anh đừng nói chuyện này với hiệu trưởng, tôi không muốn anh ấy phiền lòng. Tôi muốn dùng thời gian để chứng minh, cuộc hôn nhân giữa chúng tôi không phải là một chuyện nhảm nhí, chúng tôi sẽ rất hạnh phúc. » Cô cần gì so đo với đám người này chứ, sự thật sẽ chiến thắng mọi lời tranh cãi, chỉ cần hai vợ chồng có thể cầm tay nhau hạnh phúc tới già, tới lúc đó xem ai còn dám nói linh tinh sau lưng họ ?

Liêu Đức Chính giơ ngón cái lên khen ngợi, thật sự khâm phụ sự kiên cường và trí tuệ của cô tự đáy lòng. « Tôi sẽ giữ bí mật giúp cô, và cũng tin rằng, hai người sẽ là một cặp vợ chồng vô cùng hạnh phúc. »

« Cám ơn anh ! » Trên đời có người thế nọ người thế kia, cô đã gặp không ít người tốt, không nên đòi hỏi quá nhiều. Mong ước của cô cũng không lớn, chỉ cần làm một người vợ tốt, chỉ cần được chồng yêu thương, săn sóc, hẳn không phải là quá nhiều chứ ?

Tối thứ sáu, là thời gian hai vợ chồng thư giãn bên nhau.

Liên Dật Linh tắm xong, ngồi trước bàn trang điểm để bôi kem giữ ẩm dưỡng da. Bàn trang điểm này là quà cưới của mẹ cô, rất gọn và đẹp, thiết kế đơn giản mà trang nhã, vật liệu lại bền, đảm bảo dùng năm mươi năm vẫn tốt.

Phó Lập Đường vốn đang ngồi trên giường đọc sách, bỗng buông sách xuống bước tới cạnh vợ, đặt hai tay lên vai cô. « Gần đây em vất vả nhiều rồi, đừng để bản thân mệt mỏi quá sức. » Anhnhớnhá,khôngđượcđểemmệtmỏiquásức
« Em không mệt mà. » So với nhịp sống đi mây về gió kinh doanh trên mạng ngày xưa, cuộc sống hiện giờ của cô hiện giờ quả thật rất thoải mái.

Anh cầm bàn tay nhỏ bé của cô. « Em nhìn tay em này, dường như là khô ráp, lại thêm vài vết chai rồi. »

« A… » Gần đây cô đánh máy tính nhiều, lại lau dọn đủ thứ, không để ý bảo dưỡng kỹ càng, lại còn bị chồng phát hiện, quả thật không ổn.

Cô đang định rụt tay lại, bỗng thấy anh không biết lấy từ đâu ra một lọ kem dưỡng tay, vẻ mặt có chút xấu hổ. « Anh không biết mua loại nào, đây là Quế Dung chọn giúp anh, con bé nói chắc em sẽ thích. »

« Cám ơn anh… » Từ sau khi kết hôn, đây là lần đầu tiên anh tặng quà cho cô, quả thật so với kim cương châu báu còn quý hơn nhiều.

« Em giúp anh mua nhiều đồ như thế, lại còn sửa sang dọn dẹp lại mọi thứ, là anh phải cám ơn em chứ. » Anh mở lọ kem dưỡng tay, đổ một chút lên tay cô, nhẹ nhàng xoa bóp giúp. (Hu hu, mình cũng muốn a… nhà mình toàn ngược lại a !!! =.=)


Bỗng dưng cô thật sự muốn khóc. Thì ra anh có để ý thấy, tủ quần áo có quần áo mới, bày biện trong thư phòng đã thay đổi, trên bàn làm việc còn có vài tờ danh sách danh mục, tuy anh không nói gì, nhưng thật ra anh đều ghi tạc trong lòng.

Anh lại như nhà ảo thuật biến ra một chiếc chìa khóa nhỏ. « Đây là chìa khóa tủ sắt, bên trong có sổ tiết kiệm, hợp đồng bảo hiểm, giấy chứng nhận quyền sở hữu các loại, có thể có cả mấy thứ cổ phiếu gì đó nữa. Thật ra anh ít khi để ý mấy chuyện đó, nếu em đồng ý, mong em giúp anh quản lý luôn được không ? »

Anh ấy nói thật ư ? Thật sự anh ấy muốn đem toàn bộ tài sản giao cho cô quản lý ư ? Đáng ghét mà, cô sẽ khóc mất thôi !

« Em đã nói em là một nửa của anh, niềm vui của anh là hạnh phúc của em, nỗi phiền toái của anh cũng là chuyện phiền toái của em, giờ anh giao hết mấy chuyện ‘phiền toái’ đó cho em, anh có quá đáng không ? »

« Không, không quá đáng chút nào, em đồng ý ! » Anh đã tin tưởng cô tới vậy, khiến cô thật sự có cảm giác thành công. Từ nay cô nguyện làm tay hòm chìa khóa của anh, làm vị quản gia trung thành và tận tâm bảo vệ gia đình này vì anh....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện : Darling , Chúng Ta Ly Hôn Nhé
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt