Teya Salat
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


« Đã ăn vụng lại còn nhằm vào nữ sinh mới học đại học, thật mất mặt đàn ông chúng tôi mà ! » Ngay cả tiếp viên nam cũng không nhịn được, đối phương còn chưa đủ hai mươi tuổi mà cũng đã mon men nhào vào ăn vụng ! Thật sự vô cùng bất lương !

« Anh ta là loại người như thế, lần sau pha cà phê mình sẽ nhớ pha bằng bã cho anh ta ! » Cái gọi là bã cà phê của Chu Vân An, không phải là loại liếc mắt có thể nhận ra, không những khiến người uống nhìn mà không nghi ngờ gì cả, còn có thể khen ngon nữa là ! Lô Chí Phàm, anh cứ việc tiếp tục làm chức phó cơ trưởng của mình, nhưng tiếp viên hàng không chúng tôi sẽ dùng hết các tiểu xảo của mình để cho anh biết thế giới này vẫn còn chính nghĩa, vẫn còn công lý !

« Cám ơn mọi người… Thật lòng cám ơn… » Trong sự an ủi và động viên của đồng nghiệp, cuối cùng Liên Dật Linh cũng có thể nín khóc mỉm cười. Tuy cô đã mất đi tình yêu, nhưng vẫn có rất nhiều bạn tốt ở quanh cổ vũ, quãng thời gian vừa qua quả thật cũng không thể coi là phí hoài được, cô đã kết được nhiều mối thiện duyên rồi.



Một cô gái làm việc luôn quyết đoán, giờ nhanh chóng quyết định lấy đau thương làm sức mạnh, ngoài việc dựa vào sự giúp đỡ của bạn bè, càng cần phải dùng chính sức của mình để đi đòi lại công lý !

Học viện Thanh Truyền, phòng hiệu trưởng.

Phó Lập Đường hiện giờ đang cảm thấy vô cùng bất an. Anh không phải là sinh viên bị thày hiệu trưởng gọi lên gặp, mà anh chính là hiệu trưởng, giờ đang đợi người tới gặp. Nhưng người đó không phải người bình thường, mà là tình địch của em gái anh. Không đúng, phải gọi là người bị em gái anh hại, nói đúng hơn nữa, là em gái anh đã cướp chồng chưa cưới của người ta !

Hôm qua có một vị tự xưng là Liên tiểu thư gọi điện cho anh. Lúc đầu anh thế nào cũng không chịu tin lời cô ta tố cáo, nhưng cô ta lại nói có ảnh chụp làm bằng chứng, do đó anh mới đồng ý hẹn gặp cô ta. Dù cho sự thật việc này ra sao, anh cũng phải dũng cảm đối mặt với nó.

Đúng hai giờ chiều, thư ký Liêu Đức Chính gọi điện vào phòng báo. « Hiệu trưởng, anh có khách, là một vị tên gọi Liên tiểu thư. »

« Mời cô ấy vào, cám ơn cậu. » Phó Lập Đường kiêm chức hiệu trưởng của cả trường mẫu giáo Thanh Truyền, trường tiểu học quốc lập Thanh Truyền, trường phổ thông cơ sở Thanh Truyền và trường phổ thông trung học Thanh Truyền, nên có một thư ký giúp việc là lẽ đương nhiên. Thật ra anh còn đang muốn tuyển một vị trợ lý nữa, dẫn đầu hơn mấy ngàn học sinh đủ mọi lứa tuổi cùng hơn một trăm giáo viên, công việc này bắt đầu khiến anh cảm thấy quá sức rồi.

Cửa phòng mở, một cô gái mặc đồ đen, chân mang giày cao gót cũng màu đen bước vào. Dáng người cô ta cao ráo, tóc ngắn, khá là xinh đẹp, với một đôi mắt to trong suốt trắng đen rõ ràng. Cả người toát ra một vẻ đẹp nữ tính nhưng vẫn tự tin và tài hoa. Chiếc váy ngắn ôm sát người vừa dài tới cặp đùi thon dài khiến cho anh chợt phân tâm một chút, lập tức phải tự nhắc nhở mình hoàn hồn trở lại.

« Hiệu trưởng Phó, thật xin lỗi đã quấy rầy công việc của anh, nhưng chuyện này quả thật vô cùng quan trọng, mong anh bớt chút thời gian dành cho tôi. » Vừa bước vào, Dật Linh đã lướt mắt một vòng quanh căn phòng : khí phái nhưng không quá xa hoa, phóng khoáng những không quá phô trương trưng bày, cũng như cảm giác mà vị chủ nhân của căn phòng này gây cho người đối diện : trong ánh mắt anh ta có một nét nghiêm nghị chính khí. Anh ta hẳn là một người biết đúng sai rõ ràng, không bao che cho người thân chứ ?



« Chào Liên tiểu thư, tôi cũng biết sự việc khá là nghiêm trọng. Mời cô ngồi đã ! » Trong văn phòng anh có bộ bàn ghế uống trà tiếp khách. Dù cho trong lòng có lo lắng hồi hộp tới đâu đi nữa, người tới vẫn là khách, Phó Lập Đường ngồi xuống rót một chén trà cho cô ta.

Ngồi xuống xong, Dật Linh cũng không động tới chén trà nóng mà trước tiên lấy ra gói ảnh chụp trong túi xách tay của mình. « Tôi nghĩ anh nhất định sẽ muốn biết sự thật. Dù sao lời nói gió bay, có bằng chứng vẫn hơn. Mời anh xem, đây chính là bằng chứng. »

Tấm ảnh hôm nọ cô đưa cho các đồng nghiệp xem, thật ra chỉ là một trong hàng trăm tấm mà bên thám tử điều tra tìm được mà thôi. Từng tấm từng tấm đều là một vết thương mà cô không hề muốn ngoáy sâu vào thêm nữa cũng như không muốn khoe ra ngoài. Nhưng vị Phó tiên sinh này hoàn toàn có tư cách biết toàn bộ sự thật, bởi theo thám tử điều tra, anh ta là người giám hộ của cô em gái Phó Quế Dung, không lẽ cha mẹ của họ đã ly hôn ?

Càng xem đống ảnh đó, hai cánh lông mày của Phó Lập Đường càng nhíu chặt lại. Em gái anh mới mười chín tuổi, lại cùng một gã đàn ông trên ba mươi tuổi vào khách sạn, gã kia lại còn có một cô vợ chưa cưới. Từng vấn đề bung ra đều khiến anh đầu đau như búa bổ, lại càng đau lòng khôn xiết.

Anh buông mớ ảnh đó xuống bàn, thật sự không còn biết nói gì hơn. « Thật xin lỗi cô, là tôi đã thất bại trong việc dạy em gái. »

Một người chọn sự nghiệp giáo dục để sống, để thốt ra những lời này quả thật khó khăn vô cùng. Nhưng khoảnh khắc này, anh không thể không thừa nhận, anh đã thất bại, hoàn toàn.

« Tôi muốn gặp cha mẹ anh. » Cô khoanh tay trước ngực, cố ý tạo dáng vẻ nghiêm nghị nhưng khoan dung. Đôi anh trai em gái này cũng thật kỳ lạ, anh tên là Phó Lập Đường, âm đọc gần với phú lệ đường hoàng, em lại tên là Phó Quế Dung, âm đọc gần với phú quý vinh hoa, không lẽ cha mẹ họ chỉ có mong ước cho con cái giàu sang phú quý như thế sao ? (1)



« Cha mẹ chúng tôi đã qua đời từ mười năm trước. » Mười năm nay quyền huynh thế phụ, anh không chỉ tiếp nhận sự nghiệp phụ trách giáo dục của cả gia tộc, mà còn thay cha mẹ dạy dỗ em gái nên người. Anh nhìn cô bé thuận lợi tốt nghiệp trung học, còn nghĩ đơn giản là em gái mình lên đại học sẽ trở nên tự lập hơn, trưởng thành hơn. Nào giờ con bé lại sống một cách phóng túng như thế, làm những việc vô cùng hoang đường như thế, bảo làm sao anh không thất vọng tràn trề, khiến cha mẹ trên trời có linh thiêng cũng sẽ nhíu mày trách móc cho được ?

Dật Linh ngẩn người, trong đầu nảy lên ý muốn tự tát mình vài cái, tự nhiên cô lại chọc vào nỗi đau của người ta. Bên thám tử cũng không đề cập tới chuyện này, chẳng trách họ chỉ tìm ra tư liệu về Phó Lập Đường mà không có thông tin về cha mẹ họ. Sai thì phải nhận, cô lập tức nghiêng đầu xin lỗi. « Rất xin lỗi anh, tôi đã quá lời rồi. »

« Không sao. » Chuyện này so với chuyện em gái anh gây ra cho người ta thế nào được ? Chút quá lời đó chả đáng là bao.

« Cha mẹ anh đã qua đời, vậy anh có thể coi là trưởng bối trong nhà chứ ? »

« Có thể coi như vậy. » Dù là ở nhà hay ở trường học, anh đều đảm nhiệm vai trò làm chủ cả, cuộc sống cứ đều đều trôi qua như vậy khiến anh thật sự đã quên cái cảm giác có thể dựa vào người khác là như thế nào. Dù vậy… dù vậy việc anh cần làm nên vẫn cứ phải làm, không có thời gian âu sầu ảo não hay hoài nghi chính mình.

« Được, vậy anh lo chịu trách nhiệm đi. » Cô biết mình đang tỏ ra vô cùng xấu tính, là cô em gái làm sai, tại sao lại bắt người anh trai phải chịu trách nhiệm chứ ? Cho dù anh ta có là người giám hộ của cô bé kia đi nữa, trong thời đại này đến cha mẹ còn bỏ mặc không quan tâm tới con cái, nếu anh ta cứng đầu muốn phủi tay ngó lơ, cô cũng làm gì có cách nào khác đâu.

Không ngờ anh ta lập tức đồng ý. « Tôi sẽ chịu trách nhiệm, vì đó quả thực là trách nhiệm của tôi. »



Nhìn anh ta dũng cảm gánh vác trách nhiệm như thế, lại khiến cô không biết nên trả lời ra sao, đột nhiên có cảm giác mình đang áp bức người khác một cách quá đà. Vị Phó tiên sinh này cũng thật không may, làm hiệu trưởng một học viện lớn đã phải gánh trách nhiệm vô cùng nặng nề rồi, giờ đến em gái gây chuyện cũng tới lượt anh ta đi thu dọn tàn cuộc, khiến cô không khỏi có chút thương cảm cho anh ta.

Hai người yên lặng một chút, Phó Lập Đường hít một hơi sâu rồi mới mở miệng hỏi. « Hai người kia làm sao lại đến với nhau vậy ? »

« Tôi cũng rất muốn biết điều đó. » Liên Dật Linh lập tức nghĩ ra một ý. « Chi bằng bốn người chúng ta hẹn nhau một bữa cơm rồi nói chuyện đi. »

« Như vậy không phải sẽ rất tàn nhẫn với cô sao ? » Anh thật khó mà tưởng tượng nổi cảnh cô ta sẽ đối mặt với chồng chưa cưới cùng với kẻ thứ ba như thế nào, bữa cơm này làm sao cô ta nuốt cho nổi ? Vẻ kiên cường của vị Liên tiểu thư này quả thật khiến cho người khác đau lòng mà.

Cô ưỡn ngực, hất cằm lên. « Sẽ không đâu, tôi muốn mặt đối mặt với bọn họ để hỏi cho ra nhẽ, anh không phản đối đấy chứ ? »

« Tôi đồng ý. » Hai người kia hẳn là nên đối mặt mà thẳng thắn xin lỗi Liên tiểu thư này mới phải. Nếu em gái anh mà dám từ chối không cúi đầu nhận lỗi, anh sẽ tự tay dí đầu con bé xuống bắt nó làm thế.

« Tốt quá, để lâu chi bằng làm ngay, tối nay hẹn luôn anh thấy sao ? » Cô bắt đầu cảm thấy mình khổ tận cam lai, sau cơn mưa trời lại nắng. Phó tiên sinh rõ ràng có lương tâm hơn em gái mình rất nhiều, cảm giác bị tổn thương cùng tự ái sâu sắc trong lòng cô rõ ràng là được ve vuốt rất nhiều....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện : Mơ Về Phía Anh Chập1
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt