XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


« Bởi vì anh ấy giống anh hai mà, đều ba mươi hai tuổi, hơn nữa anh ấy nhìn qua rất giống anh hai nha ! » Phó Quế Dung chớp chớp đôi lông mi vừa dài vừa đen, vẻ mặt ngây thơ vô tội như búp bê sứ, hoàn toàn không có cảm giác hối hận áy náy gì với việc mình làm.

Câu trả lời này hoàn toàn cô không đoán trước được. Liên Dật Linh trợn to mắt lướt từ người đàn ông này sang người đàn ông kia, hai người đều cao lớn thật, nhưng đường nét mặt mày hoàn toàn khác biệt, tới khí chất lại càng thêm khác nhau, cô nhóc con này không lẽ có vấn đề về thị giác ? « Xin hỏi một chút, hai người bọn họ giống nhau chỗ nào ? »

« Dáng người a. »

Ba người còn lại trên bàn suýt nữa ngã lăn ra khỏi ghế, không lẽ đây là logic kiểu mới về nhân chủng học sao ? Dật Linh là người đầu tiên hoàn hồn lại, tiếp tục hỏi. « Phó tiểu thư, em không phải là… bị hội chứng ‘yêu anh trai ruột’ chứ ? » (1)


« Ôi, thể hiện ra rõ như vậy sao ? » Phó Quế Dung khẽ cười vang, tiếng cười trong trẻo như chuông ngân, nhưng lại khiến người khác vô cùng hoảng loạn. Nhất là Phó Lập Đường, toàn thân bất chợt toát mồ hôi lạnh. Em gái anh thật sự bị chứng ‘yêu anh trai’ ư ? Sao bây giờ anh mới phát hiện ra ? Phát hiện rồi sau này anh biết làm sao đối mặt với con bé bây giờ ?

« Đây không phải lần đầu tiên em có bạn trai chứ ? » Liên Dật Linh thật sự ngờ rằng đây là mối tình đầu của cô bé nên mới có thể ngốc nghếch thật thà như vậy.

Phó Quế Dung lại cười phá lên. « Làm gì có ? Chín tuổi em đã có bạn trai rồi. » Từ năm ba mẹ nàng qua đời, nàng liền cô đơn tịch mịch trong lòng tới giờ, chỉ có thể dùng những tên bạn trai đó giải khuây.

« Nếu em không ngại, có thể nói cho chị biết lần đầu tiên của em là lúc nào không ? » Dật Linh thật sự lo rằng cô gái này hoàn toàn không biết tự bảo vệ bản thân, nói không chừng không có ai dạy cho cô bé biết cách biện pháp tránh thai, nếu thế thì thật thảm !



« Mười lăm hay mười sáu tuổi gì đó, em quên rồi. Đối phương là gia sư của em, diễn ra ngay trong phòng em ! » Phó Quế Dung không thể nhớ rõ tình cảnh khi ấy, chỉ nhớ lúc đó anh hai nàng vô cùng bận rộn công tác, mà anh gia sư kia lại vô cùng dịu dàng ân cần khiến nàng khó mà cự tuyệt được.

« Liên tiểu thư, mong cô dừng việc hỏi đáp lại ở đây, đầu tôi bắt đầu đau rồi. » Nghe tới đây, đầu Phó Lập Đường đã chuẩn bị nổ tung. Vị gia sư em gái anh nhắc tới chính là do anh giới thiệu, là một nghiên cứu sinh đang học thạc sĩ, không ngờ hắn ta dám gây ra chuyện này trong chính nhà của anh !

Liên Dật Linh vô cùng thông cảm với ngài hiệu trưởng đáng kính ngồi cạnh. Nói như thế, anh ta vốn luôn coi cô em gái bé bỏng của mình là một thiên thần trong sáng, ai ngờ cô em bé bỏng này lại lớn sớm như thế chứ, thậm chí thành một cao thủ chốn tình trường, không khỏi khiến người ta thầm than thở trong lòng.

« Ôi dào, người ta đã bị dính bầu đâu cơ chứ, lần nào cũng dùng ‘áo mưa’ hết mà, anh hai đừng lo ! » Phó Quế Dung vội vã thanh minh.

Lô Chí Phàm rốt cục cũng tìm thấy cơ hội xen miệng vào giữa ba người, lập tức gật đầu lia lịa. « Về điểm này tôi có thể làm chứng. Lần nào Quế Dung cũng rất kiên trì, không có ‘áo mưa’ cô ấy sẽ nhất quyết không lên giường với tôi. »

« Trời ạ, anh làm ơn nói ít đi vài câu không được à ! » Dật Linh trừng mắt nhìn gã chồng chưa cưới cũ của mình, anh ta không nói ai bảo anh ta câm đâu cơ chứ ? Bộ anh ta không thấy Phó hiệu trưởng nhìn như sắp ngất đến nơi rồi à ? Mà lại nói, nghe thấy những lời này của anh ta, cô cảm thấy mình hầu như không có cảm giác buồn bã ghen tị giận dữ gì cả, có lẽ cô không yêu anh ta như cô nghĩ chăng ? 0


Không khí chung quanh bị ép xuống tới cực điểm, người bị đả kích nặng nhất cuối cùng lại là Phó Lập Đường. Anh thật không thể tha thứ cho bản thân, không biết dạy dỗ em gái để con bé biến thành tùy hứng, ngu xuẩn và làm bừa như thế này !

Vốn người bị hại ban đầu là Liên Dật Linh, giờ lại có càm giác muốn vươn tay ra vỗ vỗ nhẹ vai anh ta an ủi, cha mẹ sinh con trời sinh tính, anh ta cũng bất đắc dĩ mà thôi !

« Anh hai, anh sao thế ? » Phó Quế Dung ngạc nhiên hỏi, nhưng không ai trả lời nàng, anh hai nàng giờ đã cứng ngắc như pho tượng vậy.

« Phó tiểu thư, cho chị hỏi em một câu, em còn cần người đàn ông này nữa không ? Chị thì đã xác định là từ bỏ anh ta rồi. » Liên Dật Linh quả thật hy vọng cô gái trẻ này hiểu ra sơm sớm một chút, chơi dao sắc có ngày sẽ không những làm người khác bị thương mà chính mình cũng bị tổn thương.

« Chị không cần anh ta ? Tốt, tôi cũng chả cần, thật ra quen lâu ngày, tôi thấy anh ta chả giống anh hai tôi chút nào. » Phó Quế Dung không cần nghĩ nhiều, lập tức từ chối.

Ba người còn lại lập tức nhìn nhau cười phá lên, nhất là Lô Chí Phàm, đương không lại bị người tình bé nhỏ bỏ rơi, lại còn vì cái lý do nhảm nhí này, quả thật là làm hắn cảm thấy tổn thương lòng tự tôn nha !



May mà em gái anh còn không đến mức cứng đầu khăng khăng, Phó Lập Đường lấy lại tinh thần, còn chưa quên việc quan trọng nhất tối nay. « Quế Dung, em mau xin lỗi Liên tiểu thư đi, những việc em làm khiến cô ấy rất đau lòng đó. »

« Nghiêm trọng đến vậy sao ? » Vẻ mặt Phó Quế Dung vô cùng ngạc nhiên.

« Đúng thế, vô cùng nghiêm trọng. Nếu em không nhận lỗi với Liên tiểu thư, anh sẽ không coi em là em gái nữa. » Phó Lập Đường có thể miễn cưỡng chấp nhận việc em gái mình yêu đương nhăng nhít loạn xạ, nhưng không thể chấp nhận việc con bé không biết đúng sai, người như thế không đáng làm em gái anh.

« Ack… » Lời anh hai nói làm Quế Dung ngẩn người một lúc, lập tức thỏa hiệp xuôi theo. « Liên tiểu thư, thật xin lỗi, là em đã sai. »

« Chị nhận lời xin lỗi của em, hi vọng sau này em quý trọng bản thân hơn một chút. » Liên Dật Linh quả thật không thể giận cô bé này được, cô ta như thể đang sống trong thế giới của chính mình, tính cách và giá trị sống hoàn toàn không như người khác.

Phó Lập Đường đứng dậy, cúi người thật thấp xuống trước mặt Dật Linh. « Vô cùng, vô cùng xin lỗi cô, là tôi không biết dạy dỗ em gái khiến cô chịu khổ sở. Nếu tôi có thể làm bất cứ điều gì để bồi thường, mong cô cứ việc cho biết. Còn bây giờ nếu cô không phiền, tôi muốn đưa em gái về trước. » (Hê hê, anh nhớ lời anh nói đấy nhá, coi chừng hối hận )


« Anh hai, anh xin lỗi chị ta làm gì ? Là do chị ta bất tài, bằng không đàn ông làm sao lại có thể ra ngoài ăn vụng như thế ? » Phó Quế Dung sẵn sàng cúi đầu xin lỗi bất kỳ ai, nhưng không thể nghĩ rằng anh hai mình có gì sai lầm cả, anh hai làm sao có thể tùy tiện cúi đầu xin lỗi người khác chứ ? Điều này căn bản là không thể.

Một câu nói thật độc, như ngàn vạn mũi tên đâm thẳng vào trái tim của Liên Dật Linh. Đúng thế, mặc cho trong lòng cô căm phẫn tới đâu, cũng không thể phủ nhận sự thật đó. Nếu Lô Chí Phàm quả thật toàn tâm toàn ý với cô, sự thể sẽ không xảy ra như ngày hôm nay.

« Em đừng có nói linh tinh nữa, chính em làm sai còn dám nói như thế ? Nếu để cha mẹ trên trời biết được, thử hỏi họ sẽ đau lòng tới mức nào ? » Phó Lập Đường vừa nhắc tới cha mẹ quá cố, lập tức Quế Dung liền biến sắc, cắn môi dưới không nói câu nào.

Hai anh em này quả thật khác nhau một trời một vực, Phó Quế Dung tùy hứng làm bừa, Phó Lập Đường lại chính trực quyết đoán. Liên Dật Linh quả thật thầm cảm ơn anh ta, nếu không phải anh ta ‘quân pháp bất vị thân’ (phép vua không nể người thân), hôm nay lòng cô cũng khó mà bình ổn lại được.

« Thôi hai người về trước đi. Phó tiên sinh, hôm khác tôi sẽ tìm anh sau. »



Phó Lập Đường gật đầu khẽ chào, lập tức kéo tay em gái bỏ đi khỏi nhà hàng. Trên hiện trường chỉ còn lại hai kẻ từng là vợ chồng chưa cưới. Giờ họ nên làm cái gì đây, đập bàn cãi nhau, hay là rơi lệ đau thương ?

« Dật Linh, anh… anh… » Chí Phàm phải im lặng của nửa ngày, rốt cục tới lúc anh ta có thể mở miệng, lại không biết nói gì.

Nhìn anh ta không biết làm sao nói nên lời như một đứa học sinh cấp một làm chuyện xấu bị bắt gặp, trong lòng cô lại bình thản như không một cách kỳ lạ. Cảm tình vốn không thể miễn cưỡng, nếu trái tim anh ta không còn thuộc về cô, vậy thì mọi người cũng nên thuận đường mà giải tán cho xong.

« Căn hộ chúng ta cùng nhau mua, tôi quyết định để lại. Tôi sẽ nhờ luật sư xử lý, quyền tài sản thuộc về anh, chỉ cần trả lại tôi một nửa số tiền mua nhà là được. » Căn hộ đó là do cô tìm, cô quyết định mua, trang trí nội thất cũng là cô bàn với nhà thiết kế mà thành, nhưng hiện giờ, quả thật cô không muốn nhìn thấy nó nữa.

« Được. » Anh ta không có ý kiến gì. Vợ chưa cưới luôn thu xếp mọi thứ vô cùng chu đáo, anh ta đã quen cái gì cũng nghe theo cô, nhưng lại vẫn muốn lén hưởng thụ hương vị mới mẻ bên ngoài. Liệu có phải đây là ‘sướng quá hóa rồ’ không ?...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Em Chết Đi... Anh Sẽ Đứng Nhìn Em Chết.!
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt