Duck hunt
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


« Cái gì ? » Hai chân anh lập tức nhũn ra, thiếu chút nữa không đứng vững được.

« Không lẽ anh muốn tôi mạo hiểm sức khoẻ của hai mẹ con ? » Cô lạnh lùng hỏi lại, bé cưng trong bụng cô đâu phải do mỗi mình cô tạo ra chứ ?



« Không, không cần… » Làm sao anh dám để cho vợ anh cùng bé cưng chơi trò mạo hiểm chứ ? Đương nhiên là đành phải tự thân vận động đối mặt với thách thức rồi. Sau này anh còn phải đưa con tới công viên chơi nữa, hôm nay thôi thì cứ coi đây là buổi tập huấn làm cha đi.

Liên Dật Linh tìm một chỗ ngồi tốt ngồi nghỉ, tận mắt thấy chồng mình ngồi lên chiếc thuyền hải tặc. Cô đã chuẩn bị sẵn máy ảnh chụp lại hình ảnh hôm nay, để sau này có thể làm tài liệu giảng dạy, nếu sau này lại có ‘học sinh’ khác có chứng sợ đi máy bay nữa còn dùng. Có điều anh ta chả có vẻ mặt gì đặc biệt cả, cứng đơ như gỗ, chả bù với mấy du khách ngồi cạnh gào thét liên hồi.

Trải qua mấy vòng quay trái quay phải, gào thét điếc cả tai, nhóm du khách vừa chơi bước xuống khỏi con thuyền, bước chân vô cùng run rẩy yếu ớt. Có người gục xuống nôn oẹ, có người ngồi xổm xuống nghỉ cho đỡ choáng đầu, có người lại sợ tới mức hai mắt đẫm lệ nức nở. Liên Dật Linh lại chưa bao giờ cảm thấy như vậy, sức chịu đựng, cách giữ thăng bằng của cô đều rất tốt. Hồi còn làm tiếp viên hàng không, mấy lần gặp trục trặc hay vùng gió xoáy, máy bay chao đảo cô vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh. Trước đây cô đã từng tới công viên trò chơi này, mỗi loại trò chơi vừa rồi cô đều chơi không dưới vài lần, mà mặt chưa từng đổi sắc, hơi thở chưa từng rối loạn.

Còn bây giờ, cô chỉ thấy Lập Đường mặt tái mét, bước chầm chậm từng bước về phía cô, ngồi xuống bên cạnh, rồi không nói câu nào gục đầu vào vai cô.

« Anh làm gì thế hả ? » Cô hoảng hốt kêu lên, sao bỗng dưng anh ta lại làm ra vẻ khép nép e lệ nép vào người cô thế này ?

« Anh không thở được, em cho anh dựa nhờ một chút… » Trái tim anh muốn bắn ra khỏi lồng ngược rồi. Không ngờ chỉ là một trò chơi nhìn có vẻ đơn giản lại có thể khiến anh sợ tới mức hồn vía bay mất. Tuy anh chưa đến nỗi khóc thét hay nôn oẹ, nhưng toàn bộ lục phủ ngũ tạng của anh đều như thể đảo lộn tùng phèo trong bụng, vô cùng khó chịu.



« Nghiêm trọng tới thế sao ? » Nhìn dáng vẻ anh vô cùng khổ sở, cô cũng mềm lòng, liền mở cái ‘túi thần kỳ Đô rê mon’ của mình lấy ra lọ dầu gió, xoa xoa trên trán, trên cổ anh rồi nhẹ nhàng xoa bóp cho anh.

Anh nhắm mắt lại, yên lặng cảm nhận sự chăm sóc dịu dàng của cô. Trước đây anh không biết những điều này đáng quý như thế nào, giờ mới hiều ra, chỉ cần bàn tay cô còn lưu luyến trên người anh, đảm bảo anh sẽ có thêm sự bình tĩnh và dũng cảm trào dâng. Do đó, để lại có sự dịu dàng ấy, anh bằng lòng dùng hết khả năng để theo đuổi vợ mình.

« Đã khá hơn chưa ? » Cô khẽ day day hai bên thái dương của anh, thấy đôi lông mày vốn nhíu chặt lại của anh chầm chậm giãn ra.

« Ừhm. » Anh mở mắt, nhìn cô mỉm cười, trong lòng xúc động trào dâng.

Vất vả lắm mới bình tĩnh lại được, nhưng lời cô nói tiếp theo lại khiến anh cứng hết cả người lại. « Chờ hết buổi tập huấn hôm nay, tiếp theo chúng ta sẽ chơi vài trò khác như nhảy từ trên cao xuống với dây thun buộc vào chân hoặc là bay tàu lượn cũng không tệ. »

« Ơ… Những trò đó, chắc cứ từ từ hẵng tính. » Anh toát hết cả mồ hôi lạnh ở lưng. Chương trình huấn luyện hôm nay anh còn lo làm không xong nổi, tiếp sau lại có chương trình ‘khủng bố’ như thế, không lẽ muốn anh ngồi, à, nằm lên xe cấp cứu về nhà ?

Thấy vẻ mặt sợ sệt lo lắng của anh, đảm bảo còn tiếp tục ‘huấn luyện’ chắc chắn sẽ có chuyện không hay. Cô quyết định ‘phóng thích’ cho anh lần này. « Thôi được rồi, hôm nay cứ tạm dừng ở đây đã. Tôi muốn ăn kem, anh ngồi đây chờ, tôi đi mua. »

Giờ tuy là tháng một, còn đang mùa đông, nhưng ánh mặt trời ấm áp khiến cô đang mang thai bỗng có ý thèm ăn kem, mà có khi là bảo bối cục cưng trong bụng đòi ăn cũng nên.

« Chúng ta cùng đi mua. » Vừa nghe hôm nay coi như dừng màn tập huấn, lập tức anh liền phấn chấn tinh thần trở lại.

Cuối tuần là ngày nghỉ, người chơi đông đúng, cái gì cũng phải xếp hàng, đến mua kem cũng không phải ngoại lệ. Liên Dật Linh phát hiện trong hàng dài chờ mua, trước họ sau họ đều là gia đình hoặc các đôi tình nhân. Hai người bọn họ đứng giữa không biết trông giống kiểu quan hệ gì nhỉ ?

Tới lượt họ, lập tức nhân viên bán kem trả lời thắc mắc của cô. « Tiên sinh, phu nhân, kem của hai anh chị đây. »

« Cám ơn. » Phó Lập Đường trả tiền rồi nhận lấy hai que kem, thái độ vô cùng tự nhiên. dĩnhiên,anhíchỉchờcóthế

Liên Dật Linh chỉ biết than thở trong lòng, chắc tại trên mặt hai người đều dán hai chữ CHỒNG và VỢ to đùng chăng, khiến cho người ngoài vừa nhìn đã biết. Xem ra muốn ly hôn có vẻ khó khăn đây, nhưng muốn hoà hợp làm lành cô lại không cam tâm, thôi kệ, cứ tiếp tục ‘ly thân’ tiếp cũng được.

Hai người tìm chỗ ngồi xuống cạnh bồn phun nước, đúng vị trí ngắm những dòng nước phun lên đẹp nhất, nhưng họ lại hoàn toàn không để ý ngắm nhìn vẻ đẹp ấy chút nào. Cô chỉ lo vui vẻ liếm que kem của mình, còn anh chỉ chăm chú ngắm nhìn dáng vẻ đáng yêu ấy của cô, càng nhìn càng mê mẩn, không nén nổi mà nhớ tới cảm giác ngọt ngào khi hai người hôn nhau. Họ đã không ở chung hơn mười ngày rồi, đêm nào anh cũng chỉ có một mình trên chiếc giường đôi, trằn trọc khó ngủ vì nhớ hơi ấm của cô. Liệu cô có nhớ anh không nhỉ ? Dù chỉ một chút thôi cũng được ?

« Anh ngồi ngẩn ra đấy làm gì ? Kem chảy hết rồi kìa ! » Phát hiện thấy chồng mình ngồi như si như ngây bên cạnh, cô lại lấy từ trong cái ‘túi thần Đô rê mon’ của mình ra một gói khăn ướt, lau lau chà chà ngón tay bị dính kem của anh. Đúng thật là, có phải trẻ con đâu cơ chứ, ăn kem mà cũng làm chảy nhoe nhoét như thế !

« Ôi, xin lỗi em ! » Anh hoàn toàn không nhận thấy tình trạng thê thảm của mình nãy giờ, nên đành nuốt nước miếng cái ực, hi vọng nãy giờ không chảy nước miếng vì thèm thuồng.

« Còn không mau ăn kem đi ! » Cô trừng mắt nhắc nhở anh.

« Ừh. » Anh lập tức làm theo lời cô, cắn một miếng, rồi một miếng… Nhưng tốc độ tan chảy của kem lại nhanh hơn tốc độ ăn của anh rất nhiều, nên chỉ một chốc, vị trí cô cần lau trên người anh bắt đầu lan sang cằm, khoé môi, ngực áo, tên đại ngốc này ! Sau này không những cô phải chăm sóc cho bé con của hai người, lại còn phải chăm sóc cho đứa bé lớn đầu này nữa, số cô quả thật cũng quá khổ mà !

Chỉ dùng khăn ướt không đủ, cô liền lấy ra thêm hai cái khăn giấy nữa, dùng nước khoáng làm ướt rồi chả khác gì chăm sóc trẻ con, nào là quẹt quẹt phía mép, nào là lau lau cái cằm, rồi chấm chấm lau lau ngực áo với hai tay, vất vả lắm mới giữ lại được dáng vẻ nhẹ nhàng tiêu sái của anh ta.



« Cám ơn… » Cả người anh nóng bừng lên, không nén nổi ý muốn lại gần cô, mặc kệ chung quanh bao nhiêu là du khách, ngọn lửa nhiệt tình trong anh bị thổi lên quá mức rồi. Bây giờ, anh không thể không hôn cô được. (Ồh yê !)

« Anh làm gì thế ? » Không ổn không ổn, hình như cô lỡ làm anh ta ‘hứng lên’ mất rồi, thế này… anh ta định hôn cô… mắt thấy môi sắp chạm môi, cô làm sao bây giờ ? Hai người họ cứ vậy mà làm hoà sao ? Không nha, cô còn chưa chuẩn bị tinh thần kia mà, nhưng tại sao cô lại cứng người không động đậy được thế này ?

Âm thanh náo nhiệt cười đùa và tiếng nhạc ầm ĩ chung quanh giờ phút này dường như hoàn toàn biến mất, trong mắt hai người chỉ còn hình bóng của nhau, hai đôi môi đều dường như chịu một lực hấp dẫn mạnh mẽ, hai đôi mắt đều đã tự động nhắm lại, họ cùng nín thở, chờ đợi cảm giác tiếp xúc thân mật sắp tới…

« Chúng em chào thày hiệu trưởng, chào cô hiệu trưởng! »

Đúng thời điểm quan trọng đó, phía trước mặt hai người bỗng vang lên tiếng chào

hỏi vô cùng vui vẻ phấn khởi. Thật quá đỗi tình cờ, một đám thiếu niên tầm mười mấy tuổi trai có gái có, đều là học sinh của Học viện Thanh Truyền cũng vào đây đi chơi với nhau ! Đứa nào đứa nấy đều cười khoái chí khi nhìn thấy dáng vẻ vừa bất ngờ vừa thẹn thùng của hai vợ chồng thày hiệu trưởng, hơn nữa hôm nay thày hiệu trưởng ăn mặc vô cùng thoải mái nha, không giống vẻ nghiêm túc ngày thường, khiến cho ông ấy nhìn thân thiết hơn nhiều.

« Khụ khụ… chào các em ! » Trước mặt học sinh của mình, đương nhiên Phó Lập Đường phải làm ra vẻ của một thày hiệu trưởng nghiêm chỉnh, có ‘hứng lên’ thế nào đi nữa cũng không dám tiếp tục diễn cảnh hôn hít trước mặt chúng nữa.

Liên Dật Linh cũng vội vàng che giấu vẻ bối rối của mình, mỉm cười hỏi thân mật. « Các em cũng tới đây chơi à ? »

« Vâng ạ ! Thày hiệu trưởng có muốn chơi trò Nộ Thần với bọn em không ? Rất kích thích nha ! »

Oái, đám trẻ bây giờ thật là thần kinh thép nha, tương lai đất nước rất có hi vọng. Phó Lập Đường lắc đầu cười khổ. « Thôi, thày cô chơi cũng đủ rồi. Các em chơi nhớ giữ gìn an toàn nhé, đừng về nhà muộn quá ! »...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
» Bắt Đền Anh Yêu
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Quay ngược về tuổi 17
» Tên truyện: Xin Lỗi, Người Em Yêu Không Phải Là Anh
12345»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt