Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Cô đặt bát của mình sang bên cạnh. “Đó là lý do vì sao tôi không nói chuyện nhiều với anh trong mấy tuần đầu. Tôi chẳng biết phải nói cái gì. Tôi cứ nghĩ là chẳng có gì để mà nói, bởi vì anh cũng sẽ rời khỏi đây trong vòng một vài ngày là cùng, như những người khác thôi. Nhưng anh không đi. Ngược lại, anh còn làm việc chăm chỉ và ở lại muộn, anh đối xử tốt với bà tôi và với con trai tôi... và thật là bất ngờ, anh giống một người đàn ông hơn là một lính thủy đánh bộ.” Đắm chìm trong suy nghĩ một lúc, rồi cô huých nhẹ đầu gối vào anh. “Và không chỉ có vậy, anh là người sẵn sàng lắng nghe những người phụ nữ đa cảm huyên thuyên mà không bảo họ thôi đi.”

Anh huých lại cô để chứng tỏ là anh không thấy phiền gì hết. “Hôm nay là sinh nhật Drake.”

“Vâng, hôm nay.” Cô nâng bát của mình lên. Vì em trai tôi, Drake,” cô nói.

Thibault chạm bát với cô. “Vì Drake,” anh nhắc lại.

Zeus rên ư ử và lo lắng nhìn hai người chằm chặp. Dù căng thẳng nhưng cô vẫn đưa tay sục sục bộ lông của nó, “Mày không phải nâng cốc đâu. Đây là giây phút dành cho Drake.”

Nó nghiêng đầu tỏ vẻ phân vân, và cô cười phá lên.

“Blah, blah, blah. Nó không hiểu tôi nói gì hết.”

“Đúng, nhưng nó có thể biết là cô đang buồn đấy. Vì thế nó mới chịu ngồi im gần cô.”

“Nó quả thực đáng kinh ngạc. Tôi chưa từng thấy con chó nào có trực giác nhạy bén và được huấn luyện tốt như vậy. Bà tôi cũng nói thế, và tin tôi đi, điều đó rất có ý nghĩa đấy.”

“Cảm ơn cô,” anh nói. “Nó là giống chó tốt.

“Thôi được,” cô nói. “Đến lượt anh nói. Anh đã biết khá nhiều về tôi rồi.”

“Vậy cô muốn biết điều gì?”

Cô cầm bát lên, múc một thìa kem đưa vào miệng rồi hỏi, “Anh đã yêu bao giờ chưa?”

Khi thấy anh nhướng lông mày lên vì bất ngờ trước cách nói thoải mái của mình, cô phẩy tay. “Anh đừng nghĩ là tôi quá tọc mạch nhé. Nhất là sau tất cả những gì tôi vừa kể với anh. Thú thực đi.”

“Một lần,” anh thừa nhận.

“Gần đây?

“Không. Lâu rồi. Khi tôi còn đang học đại học.”

“Cô ấy là người thế nào?”

Có vẻ như anh đang tìm từ cho đúng. “Thực tế,” anh nói. Cô không nói gì, nhưng vẻ mặt biểu lộ mong được nghe thêm.

“Thôi được,” anh tiếp tục. “Cô ấy học chuyên ngành nghiên cứu phụ nữ. Thích đi dép quai da và mặc váy dài, ghét trang điểm. Cô ấy viết bình luận cho tờ báo sinh viên và bênh vực cho quyền của hầu hết các nhóm xã hội học trên thế giới, trừ đàn ông da trắng và người giàu. Ờ, cô ấy còn là một người ăn chay.”

Beth chăm chú quan sát anh. “Vì một lý do nào đó, tôi không thể nghĩ anh lại yêu một ai đó như vậy.”

“Tôi cũng không hiểu được. Và cả cô ấy nữa. Mà cũng không kéo dài lâu. Nhưng trong một thời gian ngắn thì khả năng bỏ qua sự khác biệt của hai người mạnh đến mức đáng ngạc nhiên đấy. Và chúng tôi đã làm thế.”>“Thế anh và cô ấy yêu nhau trong bao lâu?”

“Khoảng hơn một năm.”

“Sau đó anh có tin tức gì của cô ấy không?”

Anh lắc đầu. “Không hề.”

“Và chỉ thế thôi ư?”

“Ngoài một hai cô thời phổ thông ra thì chỉ có thế. Nhưng hãy nhớ là năm năm trở lại đây không thích hợp để bắt đầu một mối quan hệ mới cho lắm.”

“Ừ, tôi cũng cho là vậy.”

Zeus đứng lên và nhìn chăm chú về phía cổng, tai nó giật giật. Có gì đó không ổn. Vài giây trôi qua, Thibault nghe thấy tiếng động cơ xe nho nhỏ, và từ xa, ánh đèn pha tỏa rộng chiếu vào những cái cây, rồi thu hẹp dần. Ai đó đang lái xe trên đường dẫn vào nhà. Elizabeth cau mày bối rối. Một chiếc xe mui kín từ từ tiến về phía ngôi nhà. Mặc dù đèn ở mái hiên không đủ để rọi sáng con đường, nhưng Thibault vẫn nhận ra chiếc xe và anh ngồi thẳng người lên. Đó là ông cảnh sát trưởng hoặc người của ông ấy.

Elixabeth cũng nhận ra chiếc xe. “Chuyện này không hay chút nào,” cô lẩm bẩm.

“Cô nghĩ họ muốn gì?”

Cô đứng lên. “Không phải họ. Mà là anh ta. Chồng cũ của tôi.” Cô bước xuống bậc tam cấp và tiến về phía chiếc xe. “Anh cứ đợi ở đây. Tôi sẽ giải quyết việc này.”

Thibault ra hiệu cho Zeus ngồi xuống và ở yên một chỗ khi chiếc xe dừng lại cạnh xe của Elizabeth, phía kia ngôi nhà. Qua lùm cây, anh thấy cửa sau của xe mở ra và Ben bước ra ngoài, kéo lê cái ba lô. Cậu bé đi về phía mẹ cúi gằm xuống. Khi cánh cửa xe phía ghế lái mở ra, đội phó Keith Clayton bước xuống.

Zeus bắt đầu gầm gừ, tăng cường cảnh giác và trong tư thế sẵn sàng, chỉ chờ lệnh của Thibault là xông tới gã kia. Elizabeth liếc Zeus ngạc nhiên. Rồi Ben bước ra chỗ có ánh sáng, cả Thibault và Elizabeth cùng lúc nhận thấy là thằng bé không đeo kính, và quanh mắt của nó có các vết thâm tím.

“Chuyện gì xảy ra thế!” cô kêu lên, chạy vội đến chỗ con trai. Cô ngồi xổm xuống để nhìn cho rõ hơn. “Con làm sao thế này?”

“Không có gì,” Clayton đáp, tiến lại gần hai mẹ con. “Chỉ là một vết bầm thôi.”

Ben quay mặt đi hướng khác, không muốn mẹ nhìn thấy.

“Thế kính của nó đâu?” Elizabeth nói, vẫn đang cố nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra. “Anh đã đánh nó?”

“Không, tôi không đánh nó, Chúa ơi! Chẳng đời nào tôi lại đánh nó. Cô nghĩ tôi là ai chứ?”

Elizabeth có vẻ như không nghe anh ta nói mà chỉ chăm chú vào con trai. “Con có ổn không? Ôi, trông tệ quá! Chuyện gì xảy ra thế, con yêu? Kính của con bị vỡ à?”

Cô biết thằng bé sẽ không nói gì chừng nào Clayton còn ở đây. Xoay mặt con về phía mình, cô có thể nhìn thấy các mạch máu trong mắt bị vỡ, làm mắt nó đỏ bầm.

“Anh đã ném bóng vào thằng bé mạnh cỡ nào vậy hả?” cô gắt lên, nét mặt lộ vẻ kinh tởm.

“Không quá mạnh. Và đó chỉ là một vết bầm chứ có gì đâu. Mắt nó ổn, và tôi đã gắn lại kính cho nó.”

“Thế này mà chỉ bầm thôi hả!” giọng Elizabeth cao vút, gần như không kiềm chế nổi nữa.

“Thôi ngay cái làm như đó là lỗi của tôi đi!” Clayton quát lên.

“Đó là lỗi của anh!”

“Chính nó đã bắt trượt quả bóng! Tôi và nó chỉ chơi ném bóng. Đó là tai nạn, lạy Chúa! Đúng không, Ben? Chúng ta đã chơi vui vẻ, đúng không?”

Ben nhìn chằm chằm xuống đất. “Vâng,” nó lầm bầm. “Nói cho mẹ chuyện gì xảy ra đi. Nói cho mẹ con biết đó không phải lỗi tại bố. Nói đi.”

Ben chuyển trọng tâm từ chân này sang chân kia.“Bố và con đang chơi ném bóng. Con bắt trượt quả bóng và nó tông vào mắt con.” Cậu bé giơ cái kính dán qua quýt bằng băng dính ở chỗ gọng kính và phía trên một bên mát kính. “Bố đã sửa lại kính cho con rồi.”

Clayton nhún vai. “Thấy chưa? Có vấn đề gì đâu. Chuyện gì mà chẳng thể xảy ra. Đó là một phần của trò chơi mà.”

“Chuyện này xảy ra lúc nào?” Elizabeth lại gắt.

“Vài giờ trước.”

“Và anh không gọi cho tôi?”

“Không. Tôi đã đưa nó đến phòng cấp cứu.”

“Phòng cấp cứu?”

“Còn có thể đưa nó đi đầu nữa chứ? Tôi biết là không thể đưa nó về đây mà không kiểm tra xem nó có bị sao không, vì vậy tôi đã đưa nó đến phòng cấp cứu. Tôi đã làm những gì mà một ông bố có trách nhiệm phải làm; cũng như cô thôi, khi nó ngã khỏi chiếc đu và bị gãy tay ấy. Và nếu cô còn nhớ, thì tôi không hề điên tiết lên với cô, tôi đâu có nổi điên lên khi cô để nó chơi trong cái nhà trên cây ấy. Cái thứ gì đâu chẳng khác một cái bẫy giết người.”

Có vẻ như cô quá choáng váng đến độ không thốt được lời nào, và gã lắc đầu vẻ phẫn nộ.

“Dù sao thì nó cũng muốn được về nhà.”

“Được rồi,” cô nói một cách chật vật, quai hàm giật giật, Cô phẩy tay đuổi Clayton đi. “Sao cũng được. Anh đi giùm tôi. Tôi sẽ lo tiếp cho nó.”

Vòng tay ôm lấy Ben, cô dắt nó vào nhà. Và đúng lúc đó, Clayton tia thấy Thibault đang ngồi trên bậc thềm nhìn chằm chằm vào gã. Thoạt đầu, Clayton trợn tròn mắr, rồi từ đó tóe ra những tia giận dữ. Gã bước tới hiên nhà.

“Anh làm gì ở đây?” gã hỏi giật giọng.

Thibault chỉ nhìn thẳng vào gã mà không buồn nhúc nhích. Tiếng gầm gừ của Zeus mỗi lúc một đe dọa hơn.

“Anh ta làm gì ở đây, Beth?”

“Anh biến đi, Keith. Ngày mai chúng ta sẽ nói về chuyện này.” Cô quay đi.

“Cô không được bỏ đi,” gã gầm lên, tóm lấy tay cô. “Tôi đang hỏi cô đấy.”

Đúng lúc đó, Zeus gầm gừ và hai chân sau của nó bắt đầu run lên. Dường như đến giờ Clayton mới để ý thấy con chó, răng nó nhe ra, phần lông trên lưng dựng đứng....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
» Bắt Đền Anh Yêu
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Quay ngược về tuổi 17
» Tên truyện: Xin Lỗi, Người Em Yêu Không Phải Là Anh
12345»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Teya Salat