The Soda Pop
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Một chiếc Rolls-Royce chậm chậm chạy về phía trước.

Chỉ chốc lát sau, chiếc xe đó đã tiến vào một ngôi biệt thự.

Một người đàn ông chừng ba mươi bước ra sau khi thủ hạ xuống hết, tuấn nhan mày rậm, cả người tản mát ra khí chất dương cương cùng lãnh liệt.

“Cậu chủ, Cậu đã trở lại.” Một người phụ nữ độ trung niên bước ra chào đón.

“Má Ngũ ,mẹ cháu đâu?” Người đàn ông gật đầu.

Anh là Cổ tiêu, một trong những nhân tài kiệt xuất của mấy năm gần đây trên thương trường, cũng là người trẻ tuổi giàu có nhất nằm trong bảng xếp hạng tài phú.

“ Bà chủ đang ở trong vườn hoa.”

Cổ Tiêu xoay người đi đến vườn hoa.

Chỉ thấy cả vườn hoa rộng lớn khoe sắc, thu vào tầm mắt, nơi này tất cả đều trồng là hoa cúc, từ cúc Ba Tư cho đến cúc Ý, đủ kiểu dáng hoa cúc, đủ các màu sắc tràn ngập vườn hoa, đẹp nhất là vào mùa thu, hương thơm trong không khí phiêu tán.

Một người phụ nữ tuổi chừng sáu mươi đang ngồi ngay ngắn trên ghế ngắn hoa cúc.

“Mẹ”

Nghe được tiếng gọi, người phụ nữ quay đầu lại, lộ ra khuôn mặt hiền lành. Bà tuy mặc áo quần hoa lệ, nhưng không giống các vị phu nhân có khí chất xa quý, giữa hai lông mày là những nếp nhăn, bàn tay thô ráp có thể thấy trước kia cuộc sống có bao nhiêu vất vả không được như ý.

Bà Cổ mỉm cười. “Tiêu, con đã về đấy à.”

“Mẹ, tuy rằng là buổi chiều, nhưng mẹ cũng phải biết những ngày này nóng nhất năm chứ.” Cổ Tiêu đi qua, ngữ điệu trách mắng lại không thể dấu được vẻ thân thiết, “Không có gì đáng ngại, cái bộ xương già lão này phơi nắng nhiều một chút cũng tốt.” Bà Cổ không có ý muốn đứng dậy, chỉ là đem tầm mắt đang đặt trên người con trai thu hồi, chăm chú nhìn vào những bông hoa cúc to tròn.

Cổ Tiêu nhếch mi, mẹ tuổi càng lớn tính nết ngược lại càng giống trẻ con mà, có rất nhiều chuyện cứ ương bướng chỉ muốn theo ý bản thân, một khi đã quyết là chẳng ai khuyên nổi.

“Tiêu, con xem này, hoa cúc nở thật là đẹp.” Bà Cổ vui vẻ nở nụ cười tươi.

Cổ Tiêu trong lòng căng thẳng, Anh không thích bất cứ kẻ nào nhắc tới hai chữ “Hoa cúc”, khổ là mẹ của Anh lại yêu nhất hoa cúc.

“Tiêu, mẹ gọi con đi tìm cô gái đó, đã thực hiện chưa vậy?” Giọng nói của bà trầm thấp.

“Mẹ, chúng ta không cần phải làm như vậy.” Hai đường mày kiếm của Cổ Tiêu dựng lên, có chút tức giận.

“Nhưng chuyện đó quả thật là con đã làm sai a!” Bà thở dài.

“Con làm đúng, có là điều cô ta phải nhận lấy, ai bảo cô ta lại là con gái của tên khốn kiếp ấy.”

“Đúng, là cha cô ấy hại chúng ta, nhưng mà con bé cũng không có làm gì sai lầm a! Một cô bé mười chín tuổi lại gặp phải chuyện nhục nhã như vậy, con bé làm sao có thể chấp nhận đây.”

“Vậy chị con thì sao? Chị cũng đã bị vũ nhục, làm cho chị có ở dưới cửu tuyền cũng không thể ngủ yên.” Nghĩ đến đây giương mặt tuấn mĩ lại không thể ngăn cản nổi sự lãnh liệt, anh tức giận không phải với mẹ mình, mà là với gả đàn ông đáng chém nghìn dao ấy.

Nghĩ đến con gái mình phải ôm nổi hận mà ra đi, sắc mặt bà Cổ cũng ảm đạm đi nhiều. “Cho nên mẹ mới không muốn có thêm một người thứ hai giống như chị của con vậy.”

Trước mắt Cổ Tiêu lại xuất hiện đôi mắt trong suốt không chút tạp chất ấy, anh buồn bực bóp chặt tay.

“Tiêu, Mẹ không cầu con phải bồi thường cho cô, chỉ cần biết rằng cô ấy còn sống, hơn nữa sống tốt là được rồi. Chắc cô cũng sẽ không muốn gặp chúng ta, huống hồ mẹ nghĩ mấy năm gần đây con cũng không còn quá thù hận nữa.”

“Mẹ, con nhận lời với mẹ.” Cổ Tiêu bình tĩnh trở lại, “Mẹ, chúng ta đi vào thôi, má Ngũ hẳn đã chuẩn bị cơm tối rồi.”

Bà Cố gật đầu, để cho con trai đỡ mình vào phòng.

Trong phòng ăn, trên chiếc bàn dài đã dọn sẳn những món ăn hấp dẫn, Mẹ Ngũ đang xếp bát đữa thì thấy hai người họ, vội vàng nói:

“Bà chủ, cậu chủ, tôi đang định gọi hai người vào, nhanh ăn cơm thôi!”

“Tốt lắm, A Ngũ, cô cũng đừng làm nữa, cùng ăn đi.” Bà Cổ ngồi xuống.

“Không cần Bà chủ, tôi đang bận chút việc ở nhà bếp còn chưa xong. Tôi thấy canh nấu rất được, bà uống một chút trước đi.”

Nói xong má Ngũ lại đi vào nhà bếp.

Cổ Tiêu ngồi đối diện mẹ mình uống canh.

Bà Cổ cũng uống một ngụm, nhìn bốn phía thở dài một hơi.

“Sao thế ạ, canh nóng quá hả mẹ?” Cổ Tiêu ngẩng đầu nhìn mẹ mình, “Hay trong lòng mẹ còn chuyện gì sao?”

“Mẹ thì có thể có chuyện gì được chứ. Nhìn xem cái căn nhà to như vậy, lại chỉ có hai mẹ con, con đi làm, mẹ chính là ở nhà một mình thật sự nhàm chán.” Bà Cổ lắc đầu.

Cổ Tiêu đã đóan được mẹ muốn nói gì, liền mở miệng: “Làm sao lại vậy chứ? Trừ bỏ con, còn có má Ngũ, cùng với những người khác nữa mà.”

“Con có biết mẹ muốn nói cái gì không, con cũng đã ba mươi rồi, như thế nào còn chưa chịu cưới vợ, cho mẹ có cháu bồng.”

Cổ Tiêu trầm mặc, nhất thời không biết chống đỡ thế nào, lấy tài lực cùng diện mạo của anh, thì muốn có vợ dạng nào mà không thể có chứ, nhưng mà anh chính là kiệt lực rồi, có thể đối với công việc anh toàn tâm toàn ý chu toàn, nhưng đối với phụ nữ lại không có hứng thú, dù cho người đó có xinh đẹp bao nhiêu, quyến rũ thế nào.

“ Nhà chúng ta từ nghèo khổ mà phát đạt lên, cho nên chúng ta không cần phải l cái gì danh môn thục nữ, chỉ cần cô ấy yêu con, mà con cũng yêu cô ấy là được rồi.”

“Mẹ, người còn tin tưởng tình yêu sao?” Cổ Tiêu trào phúng nhếch môi.

“Sao lại không tin, chẳng lẻ con không thương mẹ, mẹ không yêu con sao?”

“Mẹ, cái đó khác mà.” Cổ Tiêu quả quyết lắc đầu.

“Đứa nhỏ này, đó là do con chưa gặp người con thực sự yêu thôi, xem ra vị Bạch tiểu thư bện cạnh vẫn chưa nắm được trái tim con nhỉ. Kỳ thật đều giống nhau, chờ khi con gặp con sẽ hiểu.” Bà Cổ mỉm cười.

Cổ Tiêu gật đầu từ chối cho ý kiến, anh tuy rằng không nủg hộ cách nhìn của mẹ mình, nhưng có một chuyện mẹ anh nói đúng, đó là Bạch Thủy Tiên vĩnh viển không thể là người mà anh yêu thương, chỉ có thưởng thức cô mà thôi.

Anh cười nhẹ “Mẹ, uống canh đi, đừng để nguội.”

“Ừ, con cũng uống đi”

★ ★

Rạng sáng ba giờ, trên chiếc giường lớn Cổ Tiêu không thể an ổn đi vào giấc ngủ, anh chau mày, gân xanh muốn nổi lên, giật người dậy.

Cởi ra chiếc áo trên người, anh theo thói quen ngồi ở ban công nhìn ngắm bóng đêm.

Châm một điếu thuốc, anh nhìn khói thuốc lượn lờ bay , cố gắng bình ổn tâm tình đang kích động.

Ở trong mộng, anh lại thấy chuyện mình đã làm nhiều năm về trước, mỗi đêm cứ lặp đi lặp lại trong những giấc mơ khiến anh tỉnh giấc. anh không rõ, khi mà anh đối với cô gái đó, ta cần ta cứ lấy, trong lòng không hề có bất an, áy náy, chỉ có hưng phấn và khoái cảm.

Vì sao cứ mỗi lần trong mộng nhìn thấy đôi mắt trong suốt mở to trong đêm ấy, khi biết được thân phận của anh liền không có chút e ngại, cứ yên lặng mà chấp nhận khuất nhục, lại làm tâm anh đau như vậy.

“Hạ Cúc Hoa” Anh cắn răng thốt ra cái tên này, tựa như vô thức khắc sâu vào lòng anh vậy.

Anh nhìn trên bả vai để trần của mình, đến đó có một dấu răng khá sâu, không khỏi nhớ khi ấy cô bình tĩnh thuận theo mình, hoặc nên nói ra là thản nhiên chấp nhận số mệnh. Anh không biết trong thời khắc đó cô vì đau đớn hay phẫn hận , mới liều mạng há mồm cắn anh một phát, khi đó anh thực không có cảm giác đau đớn gì cả, chỉ có khoái cảm báo thù cùng với một loại kích tình mà anh không hiểu nổi. Nhưng nỗi khi nhớ đến buổi tối hôm đó, lòng anh lại có nổi phiền muộn không nói nên lời?

Vì sao, vì sao anh lại như vậy?

★ ★ ★

Đây là một quán cả phê ở khu trung tâm, trang trí cực kì tao nhã, ở trong này thỉnh thoảng còn bắt gặp một số ngôi sao.

Quán cà phê có mặt tiền khá thoáng, lầu một là đại sảnh, lầu hai là nhã gian, từng phòng đều được người ta sắp đặt để khách hàng cảm thấy tuyệt đối tư mật. Có lớp thủy tinh cách âm, chỉ có bên trong mới có thể nhìn thấy mọi vật bên ngoài, bên ngoài lại không có cách nào nhìn vào trong.

Trên tường đều treo tranh của các danh họa, cùng với một vài món đồ trang trí tinh xảo khác.

Bên cửa vào có hai bình hoa cổ.

Ông chủ nơi này hao tốn tâm tư không ít, cũng vì nơi này nghênh đón đều là các khách hàng tôn quý, cùng với một bó lớn tiền mặt.

Lần đầu tiên đi vào một nơi như thế này, Hạ Cúc Hoa mặc dù có kinh ngạc, nhưng mọi chuyện đối với cô, cũng không phải vì áo quần của mình không hợp thời mà lo sợ ánh nhìn của người khác, cô vẫn thế cười đạm nhạt.

Đây là lần thứ hai cô cùng Nhâm Hồng gặp mặt. Anh là một người đàn ông nhã nhặn, cũng là là bác sĩ trong một bệnh viện lớn, lớn hơn cô ba tuổi vẫn chưa có bạn gái, như lời dì Thôi là bận theo đuổi sự nghiệp....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Gửi những chàng trai năm ấy
1234...252627»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt