Polly po-cket
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
Tân và Hải là hai người bạn thân học cùng đại học. Điều đáng nói là cho tới bây giờ khi đã đi làm cả hai vẫn còn giữ được tình bạn năm xưa. Khi còn ở chung nhau gian phòng trọ nhỏ hẹp, cơm bữa đực bữa cái vì tính con trai lười lại thêm việc học bận, đôi khi cũng có những xô xát, xích mích, mâu thuẫn, nhưng tính con trai nên chẳng ai để bụng lâu cả. Thấm thoắt chẳng bao lâu cả hai ra trường, Tân được giữ lại làm giảng viên, anh thích sự ổn định và tính cách hiền hòa của anh thực sự phù hợp với công việc này, Tân thích cảm giác được đứng trên bục giảng truyền dạy lại những kiến thức ngày xưa anh đã lĩnh hội để dạy cho đám sinh viên. Tính cách Hải thì phóng khoáng, Hải không thích xin vào công ty nhà nước nào cả, anh đi theo các công trình xây dựng, nay đây mai đó, chẳng có khi nào cố định một nơi, anh bảo anh muốn lấy kinh nghiệm, làm một người ương ngạnh và thích phiêu lưu, điều đó cũng không có gì khó khăn với Hải cả. Mơ ước của Hải là mở được một công ty và tự mình làm chủ về lĩnh vực xây dựng. Cả hai tách ra ở riêng khi mỗi người một việc. Dù vậy, cứ khi nào trở về thành phố là Hải nhất định gặp Tân để làm một chầu nhậu. Có nhiều hôm mua vịt nướng về cả hai bày ra phòng Tân ăn uống, nói chuyện. Một buổi tối đã quá khuya để về, hơn nữa cả hai còn nhiều chuyện muốn nói, Tân giữ Hải lại ngủ. Hải hí hoáy với 1 trò game nào đó trên điện thoại. Tân hỏi:
- Tao đang đi học lớp chuyển đổi sang kinh tế.
- Ừ, thì sao?
- Tao quen một cô gái.
- Ừ, có gì lạ đâu.
- Mày đừng đùa nữa. Điều tao đang nghĩ là mẹ tao không ưng cô ấy.
- Sao thế, cô ấy xấu à, hay không có nghề nghiệp?
- Không phải, mẹ tao không thích vì cô ấy tuổi Dần.
- Ôi giời ơi, thời buổi nào rồi mà các cụ còn câu nệ chuyện tuổi tác.
- Nhưng mẹ tao không đồng ý, tao cũng không biết làm thế nào vì đứng giữa.
- Yêu bao lâu rồi?
- Gần một năm.
- Thế thì lo gì, bỏ đi, kiếm người khác.
- Mày vớ vẩn.
- Thế mày muốn tao nói sao?
- Tao muốn tìm cách nào để mẹ chấp nhận cô ấy.
- Ôi giời, mày thật là.
- Tao không muốn bỏ rơi cô ấy vì lí do đó, mà tao cũng không muốn mẹ tao lo lắng nghĩ ngợi.
- Đúng là bất trị như tao có phải tốt không, cứ làm theo ý mình là nhẹ gánh, mày lúc nào cũng câu nệ về bố mẹ, đứng giữa thế thì đúng rồi. Tao chịu, không quyết được đâu.
Tân thở dài khi không nói được câu nào. Hải – bạn anh lúc nào cũng coi mọi chuyên đơn giản, cũng vì lối sống ấy mà Hải chẳng mấy khi phiền muộn, nghĩ ngợi nhiều như anh. Hải hí hoáy nhắn tin cho cô nàng nào đó mà Tân không buồn hỏi, việc của anh đủ đau đầu rồi, không còn sức đâu mà nói hỏi chuyện những cô nàng khác của Hải. Màn đêm kéo đến, tiếng chuông báo tin nhắn từ máy Hải vang lên hai hồi rồi tắt, Tân thì trăn trở mãi mới thiếp ngủ. Hải trở lại công trường, Tân tiếp tục với những giờ dạy trên lớp. Cuối tuần anh gặp lại Hà, cô gái đã gây cho anh nhiều ấn tượng. Hà sôi nổi và rất vui vẻ, cô mang tới cho mọi người sự hài hước và hóm hỉnh, ở tuổi đi làm như thế này mà phải đi học khó mà có nổi sự vui vẻ tươi trẻ như sinh viên thế. Hà rất nhẹ nhàng, dù đôi mắt buồn nhưng cô chẳng bao giờ tỏ ra mình là một cô gái nhàm chán cả. Tân rất vui khi được ngồi cạnh cô, cô bù đắp cho sự khô khan của một dân kĩ thuật như anh. Mỗi lần gặp anh đều có cảm giác thoải mái, chỉ có điều, anh không hiểu tại sao cô vẫn chưa lập gia đình hoặc có bạn trai, anh đoán vậy, vì thi thoảng cô đi nhờ anh về trong khi nếu có bạn trai ắt hẳn anh ta sẽ không thể không đón cô khi trời khuya như thế. Sau những buổi học được nghỉ đột xuất, cả hai thích kéo nhau cafe, trà đá, cô dẫn anh đi tới nhiều nơi mà anh chưa từng biết tới. Tân nhìn thấy trong mắt cô có một sự cô đơn, mênh mang khó tả. Anh như bị hút sâu vào ánh mắt buồn ấy. Anh thích cô nhất ở mái tóc dài và đôi vai gầy. Khi mối quan hệ của hai người trở nên tốt hơn, anh đã được ôm đôi vai gầy ấy, cô nép vào lòng anh khi anh nói yêu cô, những giọt nước mắt hạnh phúc của cô khiến anh hốt hoảng vì sợ anh đã làm gì sai khiến cô không hài lòng. Cứ thế, tình yêu của hai người dù không có màu lãng mạn nhưng chân thành và bình yên đến lạ.
Hôm nay Hà bảo anh là sau giờ học sẽ đi dạo. Tân cứ ngỡ như chuyện mọi ngày, nhưng Hà đã đưa anh tới một quán cafe nằm trong một cái ngõ ngoằn nghèo. Quán cafe rất lạ, trước khi bước vào trong tất cả khách sẽ bỏ dép ở ngoài, không gian thực sự yên tĩnh và ấm cúng. Anh nhìn thấy tấm biển treo bên ngoài "Hôm nay cửa hàng nghỉ tiếp khách." Thế nhưng chưa kịp thắc mắc với cô thì anh đã bị cô kéo tuột vào trong. Từ ngoài cửa vào tới quầy phục vụ có một lối đi nhỏ, bên cạnh được trải toàn bộ bằng thảm màu mận chín, hai bên đường đi có những chiếc bàn gỗ vuông cho 4 người đặt sát tường, chia thành những không gian nhỏ để ngồi nhưng không có gì chia cách rõ ràng. Chiếc đèn chùm treo chính giữa quán khiến mọi người dịu mắt vì ánh đèn vàng tạo cảm giác nhẹ nhàng, ấm áp. Cả hai ngồi xuống một chiếc bàn nhỏ, Tân cất lời:
- Thật là lạ.
- Lạ gì cơ, cái ngõ khiến anh không cần rượu mà cũng say đấy á?
- Gì cơ?
- Ý em là, nó ngoằn nghèo quá khiến anh chóng mặt mà không cần rượu. – Hà nháy mắt.
- Ý anh là, ở đây giống không gian trong những truyện cổ Grim.
- Hì, cũng có thể anh ạ, ở đây trang trí như vậy cho ấm cúng.
Cô nhân viên tiến lại gần hỏi cả hai:
- Chị Hà và anh dùng gì ạ?
- Chị như mọi khi, còn anh ấy tự chọn. – Nói rồi cô đẩy tờ menu cho anh.
- Tôi thử thứ này.- Tân chỉ ngón trỏ của mình trên một trong số thứ liệt kê trên tờ danh sách.
Cô nhân viên trở vào trong chuẩn bị đồ uống, còn Hà và Tân thủ thỉ với nhau những câu chuyện không đầu không cuối.
- Em quen uống ở đây à?
- Vâng.
- Em đúng là làm cho anh nhiều điều bất ngờ đó nhé, cái gì cũng biết.
- Hi, thì em vẫn thích như thế mà. Tạo bất ngờ nhiều thì mới thú vị chứ, nếu cuộc sống nhàm chán quá sẽ khiến con người ta luôn ở trong đau khổ.
- Ừm.- Tân không biết nói gì khi anh cảm nhận thấy Hà đang có tâm trạng gì đó.
- Đây là quán của một người bạn em.
- À, ra vậy, lần sau hộ tống anh đi nữa nhé, anh thích rồi đó nhưng không nhớ đường. – Tân không hiểu tại sao hôm nay Hà mất hẳn vẻ tự nhiên mọi ngày.
- Một cô bạn gái rất thân của em.- Hà chậm rãi kể - Cô ấy là sinh viên tỉnh lẻ, gia đình nghèo nên cô ấy rất mong muốn được kinh doanh và thành đạt, ngoài giờ học cô ấy đi bán trà đá, hay lúc thì bán ốc, làm đủ thứ nghề với vốn liếng ít ỏi mà bạn bè hùn vào. Nhưng hồi ấy sinh viên thì đâu có biết mấy chuyện ngoài lề như phải làm luật với bọn đầu gấu đâu, chúng nó đến đòi tiền mà bạn em nhất định không đưa, vì lời thì ít mà chúng đòi thì nhiều, đòi lần một ắt được lần hai, với lại, cô ấy phải dành dụm gửi về cho gia đình nữa. Tưởng bọn chúng không tìm tới nữa là yên tâm, ai ngờ một hôm chúng đến đuổi hết khách đi. Bạn ấy cố bán tới khuya cho hết mẻ hàng rồi trên đường về vắng hoe, cô ấy bị bọn côn đồ chặn lại... – Hà im lặng để cho những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống.
- Cô ấy bị đánh à. Em đừng khóc, kể anh nghe. Đừng buồn nữa em.
- Không, cô ấy không bị đánh. – Một chàng trai đứng bên cạnh bàn, cả Hà và Tân ngẩng lên nhìn.
- Nam, Nam tới rồi à? – Hà sửng sốt.
- Ừ, mình định ở nhà, nhưng nếu ở nhà một mình thì mình phát điên mất.
- Chào anh. – Tân quay chào Nam.
- Tôi xin lỗi đã cắt ngang câu chuyện của hai người. Để tôi nói tiếp chuyện của Hà. Người con gái ấy tên là Hoa, một trong những người bạn thân cùng nhóm đại học với tôi, bình thường chúng tôi thường làm cùng Hoa nhưng hôm đó ngày giáp tết, cô ấy muốn bán thêm hàng nên ở lại một mình, cố gắng kiếm được thêm ít tiền về mua quà cho mấy đứa em vậy mà rồi bọn khốn nạn đó đã chặn cô ấy lại... cưỡng hiếp cô ấy.
Tân vô cùng sốc với những gì vừa nghe được, anh cấm khẩu không nói được gì và không biết nên nói gì trong tình huống đó. Anh nhìn sang Hà, cô vẫn cúi gằm để nén tiếng khóc của mình lại, chiếc khăn tay bị cô ghì chặt đến rúm ró, Nam kể tiếp.
- Cô ấy thấy xấu hổ, đau đớn và tránh mặt chúng tôi một thời gian dài, sau cùng Hà đã ở bên cô ấy, động viên cô ấy để cô ấy nói ra điều khủng khiếp đó. Chúng tôi đã ở bên nhau, chúng tôi đã kéo cô ấy vào lòng để che chở, để yêu thương bù đắp lại tình cảm cho cô ấy. Nhưng điều kinh khủng nhất mà Hoa gặp phải là bọn đốn mạt kia đi rao tin khắp trường, trong lúc chạy trốn dư luận cô ấy đã lao ra đường và gặp tai nạn, chiếc xe tải đó không kịp phản ứng trước sự bất ngờ nên không phanh kịp, Hoa đã mất.
- Tôi rất lấy làm chia buồn với mọi người.
- Tôi đã kể nhiều chuyện không vui phải không?
- Không, chỉ là tôi tò mò vì Hà rất quen thuộc nơi này, vậy thôi.
- Đây là quán của chúng tôi mà. Của Hà, của tôi và của vài người bạn trong nhóm nữa.
Tân giật mình nhìn Hà vì cô không hề thông báo trước với anh. Hà ngồi thẳng dậy với đôi mắt sưng húp và chiếc mũi đỏ ửng.
- Bọn em đã tự trách mình rất nhiều vì Hoa phải chịu đau đớn như vậy mà chúng em không ở bên cạnh. Gia đình Hoa vừa mất người, vừa lâm vào cảnh lao đao, vậy nên quán cafe này được bọn em gom tiền mở ra, sau đó trích tiền lãi gửi về cho mẹ Hoa, làm như thế chúng em cũng cảm thấy bớt dằn vặt....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Giờ đây Em nhìn mặt trời bằng đôi mắt của Anh
» Lời thú nhận của mặt trăng
» Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
» Trái đất tròn không gì là không thể
» Thấy gì trong gió
1234...181920»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt