Duck hunt
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


“Anh đang cạnh khóe gì phải không?” - Cố Tiểu Ảnh liếc nhìn Quản Đồng. “Anh thi toán được 128 điểm, em chỉ có 43, vậy em cũng là con chim kém cỏi sao?”

“Em là học sinh ngành nghệ thuật, làm sao mà so sánh được!” – Quản Đồng buông Cố Tiểu Ảnh ra, đứng lên giữ lấy người cô rồi nhìn vào mắt mà nói: “Lo chuyện tiền đồ tương lai là trách nhiệm của đàn ông. Em là vợ chỉ cần sống ôn hòa với lãnh đạo, đồng nghiệp, vui vẻ thoải mái dạy dỗ học sinh, như thế là được rồi. Nhà chúng ta không cần em phải quá xuất sắc nổi bật, cũng không cần em phải lãng phí tâm sức suy nghĩ về chuyện này. Em có thời gian thì ở trong nhà viết sách kiếm tiền là được rồi, hai năm nữa trong cơ quan thống nhất phân nhà ở theo mức kinh tế, anh tính cũng phải hơn 30 vạn, bà xã à, em phải vất vả hơn rồi!”

“Ôi, 30 vạn!” - Cố Tiểu Ảnh quả nhiên chuyển ngay sự chú ý của mình, “Như vậy phải viết thật nhiều tiểu thuyết sao?’

Nhìn vợ ngây người ra, Quản Đồng không nhịn được mỉm cười.

Nhưng, dù Quản Đồng miệng không nói gì, nhưng trong lòng Cố Tiểu Ảnh lại rất cảm động.

Rốt cuộc, có một người thấu hiểu mình, ủng hộ mình, tin tưởng mình, còn muốn dành lại cơ hội hưởng thụ cuộc sống cho mình, đây là một chuyện rất tốt, rất rất tốt phải không?

một người thấu đáo thông suốt. Anh không than trời trách người, cũng không nhìn mọi người xung quanh bằng nửa con mắt, sự điềm đạm của anh nằm ngoài sức tưởng tượng của Cố Tiểu Ảnh.

Cũng có lẽ, đây cũng là lần đầu tiên Cố Tiểu Ảnh đánh giá một cách khách quan sự khác biệt giữa mình và Quản Đồng: anh không nhanh mồm nhanh miệng như cô, không phản ứng nhạy bén bằng cô, cũng không nhanh nhẹn tháo vát bằng cô, nhưng những điều này đều không thể cản trở anh có được chỗ đứng cao hơn, và có cái nhìn xa hơn.



Cứ như vậy, cho tới lúc đi ngủ, Cố Tiểu Ảnh cuối cùng cũng vứt bỏ được những nghi ngờ trước đó, cô nghĩ lại mong muốn rời xa Quản Đồng của bốn năm ngày trước, rồi dúi đầu mình vào trước ngực Quản Đồng, tựa vào cổ của anh. Quản Đồng bị hơi thở của cô khiến cho cổ ngứa ngáy, vừa định lui lại phía sau một chút, liền cảm thấy một bàn tay nghịch ngợm men theo chiếc áo ngủ của anh và thò vào bên trong, từ trên rốn, vòng tay ôm lấy bụng anh.

Quản Đồng ho một tiếng, vừa định nói gì đó, thì nghe thấy giọng cười “hehe” gian xảo phát ra từ phía cổ mình. Còn không đợi anh kịp phản ứng, đôi tay ấy đã trơn như cá, men theo bụng anh mà rờ xuống phía dưới. Anh cuối cùng cũng kịp nhận thức, đưa tay ra giữ lấy cổ tay của Cố Tiểu Ảnh, nhìn cô ngẩng đầu lên từ phía khuất tối, đôi đồng tử trong veo đen láy lấp lánh nhìn.

Cô ấy cười thật ngây thơ, giống như một đứa trẻ, ngữ điệu dễ thương đầy mê hoặc, còn mang theo âm điệu nhẹ nhàng mềm mại bay bổng. Động tác của tay cô đương nhiên vẫn chưa ngừng lại, cô vừa cố ý cất giọng cảm thán: “Mềm quá… thật là có tính đàn hồi… để em làm cái nơ bướm nhé… Hahaha!”

Quản Đồng nhìn vào mắt cô, rồi hơi quay ngườicúi xuống cắn vành tai cô, nghe tiếng cô vừa cười vừa vùng vẫy: “Quản Đồng, anh lưu manh, anh học từ ai thế? Không được cắn tai em, ngứa quá.”

Quản Đồng mỉm cười, khẽ thì thầm vào tai cô: “Em mới là lưu manh, em để tay ở đâu thế hả?”

Kết quả là, sáng ngày hôm sau, cô giáo Cố lại có lý do để không phải đi tập thể dục, vì lại tới muộn rồi.

Rất tốt, rất êm dịu.

Sau đó là hơn nửa tháng với những ngày thật bình yên tĩnh lặng.

Thậm chí có vài lần, khi buổi sáng không có tiết học, lúc Quản Lợi Minh và Tạ Gia Dung ra ngoài mua đồ ăn, Cố Tiểu Ảnh ngồi ôm lấy chiếc máy vi tính, nhàn rỗi ngồi xem tiểu thuyết tình cảm, rồi bất giác liên hệ mà nghĩ tới Quản Đồng.

Đôi nam nữ nhân vật chính trong tiểu thuyết yêu nhau, hai bên đều không chịu nhường nhịn đối phương, nên kết quả là cãi nhau. Đến khi đứa con gái khóc lóc ôm sòm, người đàn ông vì người phụ nữ mà nhẫn nại, đứa con nhỏ cũng trưởng thành dần theo người bố của mình. Sau đó, người đàn ông ra nước ngoài. Khi đứng đợi bên ngoài đại sứ quán làm visa, đứa con gái của hai người, dựa vào bạn trai của mình bất giác nghĩ: Bố đi rồi, mình phải làm sao đây?

Cố Tiểu Ảnh cũng bất giác hoảng hốt, cô chợt nghĩ lại, mỗi lần cãi nhau, kỳ thực đều chỉ có mình mình diễn trò.

Không biết Quản Đồng không thèm cãi, hay là không muốn gây chuyện, hoặc là không đành cãi nhau, nhưng tóm lại, anh đối với cô, thực sự vô cùng khoan dung.

Cô gào lên với anh, quát anh phải thu dọn đồ đạc, quát anh khi rửa rau động tác chậm chạp, quát anh vì để chiếc hộp mạ vàng lại gần lò vi sóng, quát anh vì anh nhầm rau thơm thành cần tây… Nhưng, khi “mọi việc bị bại lộ” anh chỉ có chút kinh ngạc, mỉm cười xin lỗi cô, nhẹ nhàng biện bạch, rồi trước khi cô kịp tức giận đã cười kíp mắt, nói: “Bà xã à, trông em lúc này thật giống với con khỉ bị cháy lông”.

Cô nghĩ ngợi một lúc, rồi tự mình bật cười thành tiếng.

Đương nhiên, gần đây cô cũng phát hiện ra, kỳ thực Quản Đồng cũng có chút nổi giận.

Anh ấy cũng chẳng phải là thánh nhân, sẽ có lúc cảm thấy quá phiền phức, sẽ tức giận, sẽ không thể nhẫn nhịn nổi… Nhưng anh thường ôm lấy cô, cuộn cô lại trong lòng giống như một bức tranh. Trong lòng anh có cảm giác ấm áp ngọt ngào, cô rất thích.

“Thích”, quả nhiên là một động lực mà thiên hạ khó có thứ gì địch lại nổi.

Có thể cuộc sống cũng chính là như vậy – không có ai là hoàn mỹ, chỉ cần biết được cách nhường lại một chút, có thể tha thứ cho nhau, như vậy đã là khó lắm rồi.

Và tất nhiên, một con người như Cố Tiểu Ảnh thì từ xưa tới nay càng không bao giờ giấu giếm cái cảm giác mãn nguyện này; mười giờ sáng, lúc đó không biết Quản Đồng đang làm gì, còn Cố Tiểu Ảnh thì đang tình cảm dạt dào da diết, nên cầm điện thoại lên nhắn tin cho Quản Đồng.

Nội dung tin nhắn hết sức đơn giản: “Ông xã à, em lại nhớ anh rồi!”

Sau khi gửi tin nhắn đi rồi, Cố Tiểu Ảnh đứng trong vùng trời nắng rực rỡ bao phủ, đôi mắt cười lấp lánh.

Trong lòng cô nghĩ, Quản Đồng anh mà đọc được mẩu tin nhắn này, không biết sẽ có phản ứng như thế nào đây?

Phía bên kia, Quản Đồng đang bận rộn với đống tài liệu chuẩn bị cho một buổi hội nghị vào tuần sau. Khi thấy điện thoại rung rung, Quản Đồng như thường lệ mở ra xem, chỉ liếc một mắt nhìn cái tin nhắn, ngây người, lại còn cứ tưởng là mắt bị hoa nữa: “Ông xã à, em lại nhớ anh rồi!”

Quản Đồng bèn không nhịn được mà nhếch môi mỉm cười, ánh mắt mơ màng.

Người đồng nghiệp ngồi phía đối diện Quản Đồng đúng lúc ngẩng đầu lên thì trông thấy Quản Đồng bộ dạng như vậy, đã không tránh khỏi buột miệng: “Quản Đồng, anh trúng thưởng à?”

Quản Đồng cũng ngẩng đầu lên nhìn người đồng sự đối diện, miệng vẫn mỉm cười: “Đúng, trúng thưởng rồi.”

Trong khi anh bạn đồng nghiệp vẫn còn giương đôi mắt ngơ ngác nhìn Quản Đồng thì có một hồi chuông đổ tới. Cố Tiểu Ảnh dịu dàng hỏi: “Ông xã à, anh không bận sao?”

“Bận!” – Quản Đồng hỏi, “Bố mẹ đâu em?”

“Em không biết, có lẽ ra ngoài mua đồ ăn rồi,” - Cố Tiểu Ảnh ngồi trước bàn viết, nửa tâm trí dành vào cuốn tiểu thuyết , nửa còn lại mải nũng nịu dỗi hờn: “Ông xã à, em vừa mới xem tiểu thuyết , phát hiện nhân vật nam chính trong đó kém xa anh.”

Quản Đồng cười: “Thật là hiếm thấy, thường thường những lúc thế này, em đều cảm thấy người khác tốt hơn anh chứ.”

“Điều này chứng tỏ bây giờ em nhìn nhận vấn đề tương đối khách quan rồi!” – Cố Tiểu Ảnh cười híp mắt, “Em nhớ anh.”

Quản Đồng cười cười nhắn lại: “Tốt lắm.”

“Sao cơ?” - Cố Tiểu Ảnh cố hỏi han thêm, “Chỉ có thế thôi à?”

“Ừ!” – Quản Đồng gật đầu, “Tốt lắm.”

“Quản Đồng, anh coi em là cấp dưới của anh sao?” - Cố Tiểu Ảnh khẽ “hừm” một tiếng, “Anh có nhớ em không?”

“Có!” – Quản Đồng khi nói chuyện điện thoại trong phòng làm việc vốn dĩ cứ theo quy cách như vậy.

“Nếu nhớ em thì anh phải nói ra đi chứ!” - Cố Tiểu Ảnh hào hứng: “Nói to lên, nói là anh cũng nhớ em đi.”

“Đến giờ làm việc rồi, anh bắt đầu bận rồi đây!” – Quản Đồng nhìn phân đoạn cần phải sửa trên máy vi tính, cười nói cố câu cuối: “Tối nay nói tiếp nhé.”

Thế rồi cúp máy.

Thế rồi cúp máy sao?

Cố Tiểu Ảnh không cam tâm, nhưng vẫn quyết định phải bao dung một lần, dù thế nào, đó cũng là đại nha môn của Quản Đồng.

Huống hồ, gần đây Quản Đồng thể hiện cũng thật sự tuyệt vời....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Tiểu Thuyết Say đắm một nàng mèo
» Tiểu Thuyết: Ông Xã Tôi Là Xã Hội Đen.!
» Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn
» Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt