XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Dưới ánh mặt trời lấp lánh của buổi chiều, Cố Tiểu Ảnh mãn nguyện khép hờ đôi mắt, bắt đầu phơi mình dưới nắng.

Nhưng Quản Đồng không ngờ rằng sau khi đặt điện thoại xuống, anh tự dưng lại cứ mỉm cười như thế. Anh bạn đồng nghiệp ngồi đối diện nhìn thấy cảnh này, vui vẻ hỏi Quản Đồng: “Vợ

“Ừm.” Quản Đồng ngẩng đầu lên khẽ nhoẻn miệng cười.

Anh bạn đồng nghiệp cười híp cả mắt lại, đọc lên một đoạn đối thoại kinh điển trong bộ phim điện ảnh “Điện thoại di dộng”: “Anh bắt đầu họp rồi sao? Ừ. Nói chuyện không tiện sao? A, thế thì em nói để anh nghe nhé. Được. Em nhớ anh, anh có nhớ em không? A, tối qua anh hư lắm nhé. Hey, anh hôn em một cái đi, dám không? Ừm. Vậy thì để em hôn anh nhé, nghe thấy không? Nghe thấy rồi.”

Quản Đồng cười thành tiếng “hì hì”, mọi người đang ngồi làm việc xung quanh đều cười theo, trong khoảnh khắc, cả phòng làm việc đột nhiên có được bầu không khí thoải mái nhẹ nhàng hiếm thấy.

Ấm áp – đây quả nhiên là tính từ duy nhất mà Quản Đồng có thể nghĩ tới trong lúc này.



Lúc chạng vạng, Quản Đồng quẳng hết công việc còn chưa làm xong sang một bên, quyết định về nhà sớm. Nhưng không ngờ rằng, lúc Quản Đồng về tới nhà, Cố Tiểu Ảnh lại chẳng thấy đâu?!

“Vợ con nói tối nay có hẹn rồi!” – Quản Lợi Minh nhìn Quản Đồng, cất lời trách móc: “Con nói xem, mẹ nói với nó là đã cơm nước xong cả rồi, cần gì phải ra ngoài ăn, nó cũng không nghe, cứ thế mà đi luôn. Buổi tối không ăn cơm ở nhà, còn ra ngoài ăn, thế có ra gì không?

Quản Đồng sực tỉnh, liền nói hộ cho Cố Tiểu Ảnh: “Cô ấy cũng không phải tự nhiên mà ra ngoài ăn như thế, chắc là có chuyện thôi.”

“Nó thì có chuyện gì, làm giáo viên thôi thì có chuyện gì khác được?” – Quản Lợi Minh lườm Quản Đồng một cái, “Con gái kết hôn rồi thì phải biết an phận một chút chứ.”

“Được rồi mà bố.” – Quản Đồng cũng chẳng còn đủ kiên nhẫn, “Con cũng không phải là suốt ngày ăn cơm bên ngoài đó sao? Cô ấy cũng có bạn của mình mà.”

“Con cứ nghĩ mà xem, nửa đêm nửa hôm, con gái một thân một mình ở bên ngoài như thế… bố mới thấy kỳ lạ đấy! Sao cứ mỗi lần bố gọi điện thoại cho vợ của con đều ra ngoài ăn cơm với người khácthế?” – Quản Lợi Minh trừng mắt, “Lẽ nào lúc chúng ta không có ở đây, các con đều ăn uống riêng lẻ kiểu này sao?”

“Ăn thôi!” – Đúng lúc quan trọng, lại là Tạ Gia Dung ngắt lời hai cha con – không biết từ lúc nào họ đã bắt đầu nổi nóng cãi cọ, Quản Đồng vào bếp giúp bê đồ ăn, Quản Lợi Minh “hừm” một tiếng, rồi cũng đứng lên giúp.

Quản Đồng vừa bưng đồ ăn, vừa phát hiện ra một điều hơi kỳ lạ: Theo như những gì viết trong tiểu thuyết , bản thân trong những lúc như thế này sẽ biến thành băng keo hai mặt mới đúng. Nhưng vì sao, mình tự nhiên lại cứ bảo vệ cho Cố Tiểu Ảnh hét lần này tới lần khác như vậy? Lẽ nào anh không yêu bố mẹ mình sao? Điều này là không thể, vì từ trước tới nay anh không hề quên công ơn dưỡng giục của cha mẹ, cũng thề rằng sẽ để cha mẹ được có được cuộc sống tốt đẹp đầy đủ ở nơi thành phố. Nhưng vì sao hầu như lúc nào anh cũng đứng về phía Cố Tiểu Ảnh?

Anh nhớ ra vài hôm trước, trong khi được cô giáo Cố phổ cập trong lúc đang mải mê xem tạp chí, biết được một từ mới, gọi là “phượng hoàng nam” – để chỉ những nam thanh niên xuất thân từ nông thôn, thoát khỏi cuộc sống khổ cực nhờ nỗ lực cố gắng, sau khi tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố làm việc, từ đó mà bay lên thành phượng hoàng.

Tạp chí đó lấy bộ phim: “Thời đại kết hôn mới” với “Băng dính hai mặt” làm ví dụ, đi sâu phân tích những khó khăn phải đối mặt khi kết hôn với “phượng hoàng nam”, ví dụ như những thói quen tiêu xài khác biệt, quan niệm về cuộc sống khác biệt, dễ nảy sinh xung đột với gia đình nhà chồng, còn cả đại họa gia đình họ hàng phía sau bọn họ nữa… Xem tới đoạn này, Quản Đồng phải thừa nhận, những gì tạp chí đề cập tới đều đúng cả.

Rồi trong “Thời đại kết hôn mới”, những lời Cố Tiểu Tây nói với Hà Kiến Quốc cũng chẳng hề sai: Vậy thì phải như thế nào mới gọi là báo đáp, nói là cả đời đều không thể trả cho sạch món nợ này cũng không hề quá.

Nhưng, Quản Đồng nghĩ: Những người không có cùng xuất thân như vậy cũng chưa hẳn đã phát hiện được rằng, từ tiểu thuyết gia, biên kịch cho tới nhà báo, dù có nhìn thấy sự hiếu thuận của những người như Hà Kiến Quốc, mà không hề nghĩ tới một khả năng khác nữa, những người đàn ông bay được lên cành cao để làm phượng hoàng ấy, dù vẫn luôn yêu quý quê hương và cha mẹ của mình, nhưng sớm muộn đối với mảnh đất quê hương và cha mẹ của mình, nhưng sớm muộn đối với mảnh đất ấy, dần dần cũng có những vết nứt, cho tới khi càng ngày càng xa.

Vì bọn họ sớm đã thay đổi hoặc ít hoặc nhiều, trong khi bản thân bọn họ không hề ý thức được.

Ví dụ như Trương Bách Cát ở phòng Tổng hợp bên cạnh, kết hôn được ba năm rồi, vốn dĩ năm nào cũng về quê ăn tết, năm nay lại tranh thủ ngày mùng một tết về thăm cha mẹ, rồi đón tết bên nhà vợ. Lúc bắt đầu, Quản Đồng cũng cảm thấy khó hiểu, sau này mới nghe thấy chính miệng anh ta nói: chỉ cần về quê, là lại có biết bao khuôn mặt lạ hoắc chẳng rõ là ai, tới cậy nhờ. Lúc mới đầu anh ta cũng từng hết sức mình giúp đỡ, nhưng lâu dần, anh ta cảm thấy thực sự không thể chịu nổi.

Lại ví dụ như sư đệ Tiêu Hà của mình, bây giờ là phó phòng một công ty xuất bản trong tỉnh, là thủ khoa đại học, xuất thân từ huyện vùng núi xa xôi nhất của tỉnh này. Sau khi đăng ký hộ khẩu thành phố, lần đầu tiên mang vợ về nhà, cô vợ sợ tới nỗi toàn thân ngoài da bị dị ứng, còn phụ thêm buồn nôn tiêu chảy, rồi cứ thế về thành phố tiêm thuốc năm ngày liền mới hết bệnh. Sau này mới biết, hóa ra là bị dị ứng vì rận trong chăn gối do không được vệ sinh. Còn Tiêu Hà, tuy ngoài miệng không ngớt phải ứng phó với những bình luận của cha mẹ mình về cô con dâu quá kiêu kỳ, nhưng thực ra trong lòng cũng cảm thấy thương vợ củamình quá.

Còn có một ví dụ đau thương hơn cả: một phó sở trường Ủy ban đầu tư của tỉnh, từng đành phải thú thực rằng, tuy quay lại quê hương có thể tận hiếu đạo làm con, làm rạng rỡ gia đình, nhưng cái hư vinh áo gấm về làng ỳ thực chỉ làm tăng vốn chuyện phiếm cho bạn bè với thầy cô. Sau khi nói câu này không lâu, vào kỳ nghỉ quốc khánh, phó sở trưởng theo lệnh của cha mẹ ở quê, dẫn vợ vinh quy bái tổ. Cha mẹ vui mừng lắm, mở tiệc lớn tiệc nhỏ. Buổi trưa, trong lúc vợ phó sở trưởng đang ở trong bếp giúp mẹ chồng làm cơm, phó sở trưởng thì trong phòng khách mời rượu mọi người trong gia tộc, đang lúc say sưa, anh ta đã không biết rằng, đứa con trai năm tuổi của mình đã chết đuối dưới hồ cách nhà không xa…

Lúc nghĩ tới đây, Quản Đồng bất giác thở dài ngao ngán.

Trong chiếc ti vi cạnh bên, người dẫn chương trình thời sự đang nói với chất giọng êm dịu: sản xuất phát triển, đời sống dư dật, quê hương văn minh, thôn trang sạch sẽ, quản lý dân chủ, đây là những mục tiêu tổng thể và yêu cầu được Trung ương đề ra với vùng nông thôn mới… Hai năm trở lại đây, nông dân vùng này lấy hoạt động “Tứ tại nông gia” gồm có “Phúc, học, lạc, mỹ” làm chủ. Các căn nhà nơi đây đều được xây mới, đường xá được cải tạo, tài sản của nông dân giàu có cũng ngày càng dồi dào…

Quản Đồng vừa nhai miếng cơm trong miệng, vừa trào dâng cảm giác xót xa không thể kìm chế.

Anh nghĩ, hoặc là chỉ có bước ra từ nông thôn, rồi sau lại sống một cuộc sống hiện đại, mới có thể thể nghiệm một cách sâu sắc rằng: “Nông thôn mới”, dù có “mới” thế nào, cuối cùng cũng chỉ là nông thôn.

Đây chẳng phải là tư tưởng mất gốc, mà chỉ đơn thuần là sự thật.

Cùng lúc đó, hoàn toàn trái ngược với một Quản Đồng tâm trạng đang trở nên nặng nề, là một Cố Tiểu Ảnh tinh thần vô cùng phấn khởi đang ở nhà Đoàn Phỉ hớn hớn hở hở thuật lại câu chuyện đấu trí giữa mình với bố chồng. Đoàn Phỉ tinh thần đang tốt, cũng không phải nằm trên giường nữa, mà bọc kín lấy mình cho ấm, rồi ngồi trên sôfa cùng nói chuyện với mọi người. Trong bếp, người giúp việc theo giờ đang xào rau, Mạnh Húc đang cùng giúp đỡ.

Đang lúc nói chuyện, Đoàn Phỉ chạy vào trong phòng để đồ lúi húi một lúc, đắc ý xách ra hai bình rượu Hồng. Cố Tiểu Ảnh nhìn thấy chiếc vỏ bèn rít lên: “Sư tỷ, chị phát tài rồi sao? Mang chai rượu Hồng 500 tệ ra mời em uống sao?”

“Hì…” – Đoàn Phỉ trề môi, “Ai nói cái này là để cho em uống? Tân Tân có thể nói cho em biết, gặp nhau lúc hoạn nạn, dũng cảm đứng ra, ngoài Cố Tiểu Ảnh em ra, rõ ràng còn có người khác nữa.”

“Gặp nhau lúc hoạn nạn?” - Cố Tiểu Ảnh chưa nghĩ được gì, quay đầu lại nhìn Hứa Tân: “Cái gì mà gặp nhau lúc hoạn nạn?”

Nói chưa dứt lời, chuông cửa đã kêu, Cố Tiểu Ảnh đứng bật lên đi về phía cửa, Hứa Tân định chặn nhưng không kịp, Đoàn Phỉ cuống quá kêu lên một tiếng: “Con ruồi nhép”, nhưng cùng lúc tiếng kêu thốt lên thì Cố Tiểu Ảnh đã đưa tay ra mở cửa....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Ân Oan Giang Hồ
» Người tình của đại ca
» Nhà Có Chó Dữ
» Ông chủ kiêu ngạo
123»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt