“Vậy bác mời là được chứ gì, bác chỉ muốn tìm một người ăn cơm với mình thôi mà. Con biết không, ăn cơm một mình thật là thê lương, haiz, con còn trẻ, không hiểu được nỗi cô đơn này đâu.”
Than thở khóc lóc, Tiểu Lộc co người lại, mềm giọng, hỏi dè dặt: “Vậy người nhà bác đâu?”
“Ông chồng bác chỉ biết quan tâm đến người đàn bà khác, không cần bác; còn đứa con, từ lúc kết hôn thì chỉ cần vợ không cần mẹ, lâu rồi không về nhà gặp bác, một cú điện thoại cũng không có, bác coi như chưa từng sinh nó ra. Con không biết bác thảm thế nào đâu. Mỗi ngày đều đối mặt với bức tường trong căn phòng trống rỗng, muốn mua thứ gì đó để ăn, lại không có tiền, chỉ có thể đi trộm. Muốn tìm người nói chuyện cũng không có, thật muốn chết cho xong, nhưng lại sợ đến khi thi thể bốc mùi cũng chẳng có ai phát hiện.”
“Oa!” Sống thảm vậy sao, cảm giác đồng tình trong Tiểu Lộc nháy mắt đã được gợi lên, tạm thời bất kể là thật hay là giả, mời bà bác ăn cơm cũng không đến mức xảy ra chuyện gì đâu, “Con với bác đi ăn cơm đi, vừa rồi bác có trộm tương ớt mà, vậy chắc là thích ăn cay rồi, con biết có một quán làm món cay Tứ Xuyên ăn rất ngon.”
“Trình Tiểu Lộc!”
Ngay lúc Tiểu Lộc kéo cụ bà định rời đi, lập tức có tiếng gào kinh động bốn phía truyền đến.
Tiểu Lộc máy móc quay đầu, sau đó nhìn thấy Tô Phi mặc áo bác sĩ đứng đằng sau, trong tay còn cầm ống nghe, “Ơ, sao anh lại ở đây?”
“Tôi nói cô biết, nếu lần sau tôi hỏi cô đang ở đâu, làm ơn nói rõ địa chỉ, đừng hại tôi phải tìm khắp tất cả khu trung tâm thương mại!”
“Tôi, tôi không có bắt anh đi tìm khắp nơi nha……” Hôm nay làm sao vậy nè, vì sao mà cô phải chịu nhiều câu chỉ trích như vậy?
“Cô la ó loạn xạ bên đầu dây điện thoại kiểu đó, ai biết cô xảy ra chuyện gì?!”Rất nhanh, Tô Phi lại rống lên, dù sao đối với kiểu phụ nữ ruột thẳng như cô cũng không cần giải thích nhiều, “Cô muốn đi đâu?”
“Ăn cơm.”
“Cùng đi.”
“Vì sao phải cùng đi? Cậu là ai?”Im lặng nãy giờ, cụ bà mới lên tiếng.
Tô Phi lạnh lùng liếc mắt một cái dò xét cụ bà, không thèm để ý, lập tức bắt taxi, kéo cả hai lên xe.
Chờ Tiểu Lộc nói địa chỉ cho tài xế đến quán cay Tứ Xuyên, yên vị, khoảng không nhỏ hẹp trong xem lâm vào □. Sau một lúc lâu, Tô Phi ngồi trên băng ghế trước mới quay đầu lại, phá vỡ sự yên tĩnh, “Đem cái này về, sẵn nói cho anh ta biết phương cách dùng dao chặt thạch cao rất phản khoa học, có thể dẫn đến tự hủy ngón tay mình, thuốc này có thể giúp anh ta điều trị.”
“Thiệt hay giỡn?” Tiểu Lộc khó có thể tin Tô Phi lại tốt bụng như vậy, có kinh nghiệm từ lần trước, Tiểu Lộc cẩn thận mở gói thuốc ra, kiểm tra kỹ càng, cũng may là không có dấu hiệu khả nghi gì.
Hành động này của cô khiến Tô Phi tức giận đến khịt mũi: “Trong lòng cô tôi lại gian ác vậy sao?”
“……..” Sự thật là vậy! Còn phải dùng câu nghi vấn à?!
“Tôi rất có đạo đức nghề nghiệp.”Tô Phi vỗ vỗ đồng phục trên người mình, dáng vẻ nghiêm túc.
“Nè, cậu trai trẻ, cậu là bác sĩ, vậy có thể xem bệnh miễn phí giúp tôi không?”
Cuối cùng, Tô Phi cũng nhìn thẳng vào cụ bà, không vội trả lời, chỉ quét mắt nhìn Tiểu Lộc, “Bà đây là?”
“Là…..” Tiểu Lộc cau mày, không biết phải giải thích thế nào, “A, là dì. Anh xem bệnh miễn phí cho dì ấy đi, dì thật đáng thương, chồng dì không cần dì, con dì ấy cũng thế, lại không có tiền…….”
“Được.” Nghe thế, Tô Phi hướng sang cụ bà, cười, “Vậy ngày mai dì với Tiểu Lộc đến bệnh viện đi, con kiểm tra tổng quát miễn phí cho dì.”
“Xì, cậu muốn theo đuổi nó sao?”Cụ bà không những không cảm kích, còn xì một tiếng.
“Ây da, dì thật thông minh.” Tô Phi rộng rãi thoải mái lên tiếng khích lệ.
“Đeo đuổi sao?” Cụ bà rà lên rà xuống người Tô Phi vài lần, “Ừ, hai đứa nhìn sơ cũng xứng.”
“Giờ thì chưa, nhưng cũng nhanh thôi.” Vừa nói xong, Tô Phi trừng mắt sang Tiểu Lộc.
“Ê, đủ rồi nha, đừng quậy nữa.”Tiểu Lộc tức giận trừng lại Tô Phi.
“Được. Tôi không nói nữa, nhưng mà tôi không hề quậy, còn rất chân thành, tôi lấy tấm áo trắng trên người ra mà thề.”
“……..” Khóe miệng Tiểu Lộc nhếch lên, không nói lại được gì, anh ta rõ ràng là làm như thể lấy danh nghĩa ông nội ra mà thề, quá ư trang nghiêm.
Đây đúng là quán cay Tứ Xuyên gia truyền, cay đến khiến không ít người phải rớt nước mắt, chỉ là rớt nước mắt nhiều như cụ bà ngồi trong góc quán cũng hiếm thấy. Phục vụ lần lượt đem khăn lên, cuối cùng đơn giản là đưa một bao thật to, hận không thể rống một câu: Không ăn cay được thì đừng đến quán cay Tứ Xuyên.
“Con của dì sao lại súc sinh vậy chứ, bá …. Dì, đừng khóc, vì đứa con súc sình này mà khóc thiệt không đáng đâu.”Tiểu Lộc không ngừng đưa khăn tay cho cụ bà, vừa nghe xong màn tự thuật của cụ bà về những việc xấu của đứa con bà. Tiểu Lộc thật sự không nghị ra mỹ danh nào hình dung hay hơn từ ‘súc sinh’.
“Nói cũng đúng, sớm biết như thế, lúc trước thắt cổ nó chết luôn cho rồi.”Tìm được đồng minh, cụ bà cảm thấy thật vui.
Tô Phi uống một ngụm nước, nhìn thấy một già một trẻ đồng thanh đồng tiếng, nhịn không được mà nói một câu, “Thắt cổ không tốt lắm, không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, khi đó nên thả bồn cầu rồi giật nước cho rồi.”
“Cậu nghĩ rằng tôi không nghĩ đến chuyện đó sao, lúc đó chưa có bồn cầu tự hủy mà.”
“Cũng không cần nghiêm trọng vậy đâu.” Tiểu Lộc thấy thật khó nuốt kiểu nói chuyện của hai người, muốn đem người sống bỏ bồn cầu giật nước à, khó lắm nha, “Mà mà ….ít nhất thì anh ta cũng biết yêu vợ mình mà, chờ anh ta trở thành pa pa, sẽ hiểu được làm cha mẹ thì vất vả thế nào, nói không chứng sẽ quay về gặp dì…….”
“Sh*t! Ngay cả cha mẹ mình còn không biết hiếu thuận, cô còn tin hắn sẽ yêu vợ mình sao?” Tô Phi dằn mạnh chén nước xuống bàn, kích động cắt ngang lời Tiểu Lộc.
Ngay sau đó, cụ bà liên tục gật đầu phụ họa, “Đúng, đúng đó, đừng để quan niệm đó lừa mình, loại đàn ông đó, ngàn vạn lần đừng tin.”
“……..” Cơ mặt Tiểu Lộc giật giật, tình huống gì thế này? Vì sao cô lại có cảm giác như hai người này một tung một hứng, rõ ràng là chuyển nòng pháo sang hướng cô, “Nhưng mà, dì à …. Vừa rồi là dì nói con dì đối xử rất tốt với vợ mình mà.”
Tiểu Lộc nhanh chóng hiểu ra, một bên là ‘bà dì’* một bên ‘Tô Phi’*, đương nhiên là cùng chống lại kẻ thù chung rồi! (Yu: bà dì là dịch thoát đi, thật sự là ‘bà mẹ’ như một tiếng chửi thề; ‘Tô Phi’ đọc như Sophie tên 1 loại bvs.)
“Đối với vợ nó thì cho quá lắm cũng gọi là yêu đi, đa số đàn ông đều như lão chồng vô lương tâm nhà dì, lúc còn trẻ thì đối xử với dì được lắm, lão ta cần nhất là gì chứ? Không phải là muốn cái sự trẻ tuổi xinh đẹp của ta sao. Phụ nữ mình sẽ già đi, sao mà được như hồi trẻ trung xinh đẹp nữa, mỗi ngày lão vừa ăn cơm vừa nhìn mình cũng thấy chán ghét nữa, đến lúc đó không chừng còn đánh nhau! Kiểu như vậy không phải là yêu đâu, chỉ như là ham mê thể xác mà thôi, ham muốn xác thịt là trên hết. Vợ chồng chân chính nhà người ta là phải quan tâm giúp đỡ nhau.”
Không gì ngạc nhiên là Tô Phi lại lập tức tiếp lời, “Dì! Nói cho cùng! Đặc biệt là loại đàn ông vừa rùa con vừa hẹp hòi lại còn keo kiệt, chỉ cần lăn lộn trên giường hai vòng liền nguôi giận, đúng là kẻ hám sắc điển hình.”
Tiểu Lộc tiếp tục tập trung run run, thật ra là ‘bà dì’ đang nói gì cô cũng không hiểu; nhưng lời Tô Phi nói thì cô hoàn toàn hiểu. Nhất định là có người đem chuyện cô và Khưu Sinh đang chiến tranh lạnh kể ra, không thể nghi ngờ gì nữa, chính là Tiểu Bát! Nhưng mà…..Tiểu Bát đâu có biết Tô Phi đâu, “Không phải là anh gọi điện đến công ty tôi đấy chứ?”
“A, người phụ nữ mình chọn quả là thông minh.” Nếu không ngay từ đầu không gọi điện thoại được cho Tiểu Lộc, Tô Phi đúng thật là không biết đến chuyện này.
“Ghét quá, tôi chỉ biết, chỉ biết, chỉ biết…..” Tiểu Lộc hận chết Tiểu Bát, càng hận chính mình sao lại đi học xấu, lần nào có việc gì cũng ngây ngây ngốc ngốc đi kiếm cô ấy.
“Ngoan, đừng giận.” Tô Phi cười rạng rỡ, vỗ vỗ đầu cô, “Tôi đã thay cô dạy bảo lại cô ta rồi, loại sách lượt này thật sự là sai lầm, tuy nói phụ nữ sống thì nên dựa vào vũ khí của mình, nhưng trước mắt, đứng ở lập trường một người bạn nam của cô, tôi đành nói cho cô nghe một câu, đa số phụ nữ đều vì yêu mà sex, đa số đàn ông lại vì sex mà yêu.”
“Á! Nói hay lắm, băng vệ sinh*, chúng ta quả thật là tri âm, đến đây! Lấy trà thay rượu, làm một ly nào!” Dì y chang người trong giang hồ giơ chén nước lên. (Yu: như đã nói ở trên, tên Tô Phi đó …:lol: )...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ