“…………”
“Đúng rồi, quên khen em, món vị nấu sơn trà của em thật không tệ, đúng là càng ngày càng hiểu biết ý thích của anh.”
“……..” Có thể tệ sao? Gần cả ngàn đồng lận đó!
Chương 31
Tiểu Lộc chặt chẽ dựa theo sự chỉ thị của vị lãnh đạo gia đình, tìm một tấm bảng, lấy bút viết tên dì lên.
Bảy giờ tối, dì Paris xuất hiện đúng giờ tại cổng nhà ga, sau khi nhìn thấy tấm bảng của Tiểu Lộc, liền cười thật tươi, như thể vừa nhặt được mấy trăm vạn.
Chỉ là nụ cười kia nhanh chóng liền vụt mất, cái gọi là trời không thể đoán chuyện mây mưa, giờ Tiểu Lộc đã được lĩnh giáo.
Ngay lúc dì Paris thướt tha yểu điệu bước về phía Tiểu Lộc, thì Trình Giảo Kim phóng ra! Đó là một người phụ nữ tuổi tác cũng xem xem dì Paris, gương mặt, dáng người, cách ăn mặc đều được coi là xuất chúng, chỉ một điểm duy nhất khiến người ta khó có thể khen đó chính là tố chất, nguyên nhân là….đột nhiên bà ấy lao ra, giận dữ gầm lên, thẳng tay tặng cho dì Paris một cái tát, sau đó bắt đầu thực hiện hành vi chửi đổng của người đàn bà chanh chua.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Lộc thấy dì Paris bị người khác đánh, lúc trước toàn là dì đánh người khác, mà điều mấu chốt là, từ lúc bắt đầu dì lại hoàn toàn không đánh trả lại.
Đến tận lúc cảnh sát xuất hiện, cố sức tách hai người ra, tiện tay tha luôn vị ‘Trình Giảo Kim’ kia theo.
Cuối cùng, dì Paris cũng thay đổi hình tượng tao nhã của kẻ yếu, lộ ra nguyên hình: “Con mẹ nó, giỡn chơi à, khi dễ lão nương đây dễ lắm sao? Vừa ăn cướp vừa la làng, phi! Hôm nay không chuẩn bị đầy đủ, chừa cho ả một con ngựa, sau này tha hồ cho ả lãnh đủ!”
“Dì…..không phải thật sự là vậy chứ? Chẳng lẽ thật sự làm kẻ thứ ba sao?”Theo như mấy câu chửi ầm lên lúc nãy của người phụ nữ kia, Tiểu Lộc mơ hồ tìm thấy chút manh mối, đại khái là sự xuất hiện của dì đã quấy rầy cuộc sống bình yên của vợ chồng người ta, nên người phụ nữ kia vì muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình mà đành ra mặt.
“Làm sao thế được? Dì mày, con mẹ nó, mới là người bị kẻ thứ ba làm tổn thương đây này, đời này dì mày ghét nhất chính là kẻ thứ ba! Gặp một đứa giết một đứa, gặp hai đứa giết cả đôi! Sao con lại não rỗng đến độ này hả, trong mấy chuyện kiểu này, sao dì lại đi làm kẻ thứ ba chứ hả, đây là chuyện đáng bị dư luận đạo đức xã hội lên án nghiêm trọng biết chưa!” Lời vừa nói, dì Paris liền kích động đặc biệt.
Điều này Tiểu Lộc có thể hiểu, ban đầu dì Paris cũng là một cô gái bé nhỏ trong sáng, một lòng thầm muốn cùng chồng mình yêu thương nhau đến già, đáng tiếc, dì không tài nào có thể đoán được cho dù dì có làm thế nào đi nữa, thì những người phụ nữ trẻ hơn, hấp dẫn hơn, hiểu tâm lý đàng ông hơn cũng có. Cuộc hôn nhân đầu tiên của dì, đầy sự lừa gạt cũng như tranh cãi, không bệnh mà chết đi.
Cho nên, Tiểu Lộc cũng tin rằng dì mình sẽ không làm chuyện vô đạo đức đó, chỉ là….. “Nếu vậy, sao dì lại không đánh trả, làm vậy hình như không giống với tính cách dì à nha?”
“Đánh trả? Con không nhìn thấy lúc nãy có bao nhiêu người xúm lại nhìn à? Con muốn ở cái chổ đông người thế này, vì cái loại đàn bà như thế mà làm mất hình tượng mình sao? Ả ta đáng được vậy à?”
“………Vậy thật ra người đó là ai?” Nói đi nói lại thì Tiểu Lộc vẫn rất hiếu kỳ về thân phận của người phụ nữ kia.
“Kẻ thứ ba! Là vợ trước của bạn trai dì, nếu lúc đầu không có sự xuất hiện của ả, dì mày giờ đã chìm đắm trong cuộc sống ngọt ngào gia đình rồi. Chẹp, con cũng biết con người của dì mà, nếu phải chia tay, dì đây cũng không dài dòng lôi thôi; hắn muốn kết hôn với người khác cũng được, dù sao dì cũng không thể phản đối. Nhưng không có nghĩa là dì mày phải là người chịu thiệt thòi, đương nhiên phải trả giá thật đắt. Dì mày chỉ là khiến hắn ta thảm một chút, hại cuộc sống của họ khó khăn một chút, khiến tên đó quay về xin dì mày. Thế là ả chết tiệt kia bắt đầu đuổi theo chặn đường, con mẹ nó chịu không nổi mà, không biết trước đây dì mày lại lác mắt như thế ….”
Tiểu Lộc gượng cười phụ họa, bà dì nhà cô đâu chỉ là lác mắt đâu, nhìn lịch sử hôn nhân của dì ấy là đủ chứng minh, mắt dì phải là lác vô cùng. Người ta thì sưu tập tem, sưu tập đồ cổ, dì lại thật cá tính, sưu tập giấy chứng nhận ly hôn!
“Đứng đó cười ngớ ngẩn gì đó, còn không mau kêu người lái xe đến đón, nhiều hành lý thế này, hai người phụ nữ làm sao mà khiên hả.” Xả giận xong, dì Paris lập tức đối mặt với vấn đề trọng tâm.
“Sao lại nhiều hành lý vậy?!” Dì vừa nói xong, Tiểu Lộc mới phát hiện một chồng hành lý còn cao hơn người cô.
“Ai da, định là gọi điện thoại cho bạn trai mới đến đón, nhưng mà giờ con xem dáng vẻ dì thế này, không thể đề người ta thấy được.”
“…………” Kiểu lý do gì thế này?!
Suy nghĩ một chút, cuối cùng trong đầu Tiểu Lộc chỉ hiện tên một người duy nhất —— Khưu Sinh.
Không còn cách nào, cô đành lấy điện thoại từ túi xách ra gọi cho anh. Nhưng chuông điện thoại kêu thật lâu, anh cũng không nhận, ngay lúc Tiểu Lộc gần mất hy vọng, định ngắt điện thoại, muốn khuyên dì Paris vứt bỏ hình tượng, thì anh hùng cứu ‘Nai’ xuất hiện.
“Ngại quá, đã đến trễ, chờ có lâu không?”
“Vi vi vi vì sao anh lại ở đây?”Tiểu Lộc vô cùng kinh ngạc trừng mắt nhìn làn gió thần kỳ – Tô Phi.
“Tới đón dì em.” Do chạy quá nhanh, Tô Phi có chút thở dốc, nhưng vẫn cười thật tươi.
“Tôi….” Không có nhờ anh tới đón nha!
Lời kháng nghị của Tiểu Lộc không có cơ hội nói ra, đã bị dì Paris chặn lại: “A! Cậu nhóc tốt bụng, tuấn tú lịch sự, cươi tươi như hoa, nhã nhặn ưu tú, đặc biệt là rất biết quan tâm nha! Mau, mau đến giúp dì lấy hành lý, dì mời cậu ăn cơm, ây da, không ngờ là Tiểu Lộc nhà ta cũng có chút bản lĩnh.”
“Không sao, không sao, con mới là người mời dì ăn cơm mới đúng.” Tô Phi rất phối hợp mà sắm vai người dì vừa tả xong.
“Như nhau, như nhau cả, dù sao thì sớm muộn chúng ta cũng là người một nhà mà.”
“Ơ, anh ta…..” Tiểu Lộc vẫn còn kiên trì muốn kháng nghị.
Chẳng qua là không ai để ý đến cô, hai người kia cứ như là vừa gặp như đã quen từ lâu, nói chuyện với nhau thật vui.
Không thể không nói, miệng Tô Phi quả là rất ngọt, hơn nữa còn rất biết làm vui lòng người lớn, ít nhất thì dì Paris đã bị anh chàng làm cho cười toe toét. Nói không chút cảm động là giả, ở những lúc Tiểu Lộc cần, anh đều xuất hiện, hơn nữa dù có nhìn ở bất cứ góc độ nào, anh đều được cho là hình mẫu người tình lý tưởng, dưới loại tình huống thế này, Tiểu Lộc không thể không so sánh giữa Tô Phi và Khưu Sinh.
Không thể so sánh hai người hoàn hảo với nhau được, Tiểu Lộc cảm thấy tim mình lạnh đi.
Khưu Sinh vẫn không gọi điện lại, thậm chí mặc cho cô có gọi bao nhiêu lần anh cũng không nhận điện.
Vừa nghĩ, cô vừa bất giác cầm lấy di động nhìn ngơ ngẩn, đến lúc bên tai vang lên tiếng dì Paris: “Cậu bác sĩ vừa rồi thật sự là bạn con sao?”
“Dạ phải, chỉ là bạn mà thôi.” Đã về đến nhà, dì Paris còn nhớ mãi không quên Tô Phi, nhớ lần trước cụ bà kỳ quái kia cũng bị Tô Phi làm cho lâng lâng, từ đó có thể thấy công lực của cậu chàng chắc chắn là rất thâm hậu, quả thậy có thể sung là ‘Sát thủ các bà nội trợ’.
“Cậu ta cũng không tệ đâu, công việc cũng coi như có tương lai, rõ ràng là đúng ý con quá còn gì, sao không thử cân nhắc xem?” Dì không nói không ngừng, tiếp tục ép hỏi.
“Anh ta là bạn trai trước của Nguyễn Linh, dì nói đi, quan hệ kiểu này khó xử biết chừng nào.”
“Thì ra là kẻ muốn thành với bạn con rồi lại muốn làm đàn ông của con à, không được không được, dì xem thường nhất loại người như vậy.” Dù Paris oán giận, nhưng loại tâm trạng mãnh liệt này không duy trì được lâu, không lâu sau liền cố gắng chuyển lại nói tiếp, “Nhưng mà nói lại thì cũng có thể do Nguyễn Linh không cần cậu ấy, không thể vì chuyện quá khứ của người ta mà bóp chết quyền lợi theo đuổi hạnh phúc của người ta chứ. Tình yêu chân thật là vô tội, có thể cân nhắc lại.”
“Dì làm gì cứ ghép đôi con với anh ta chứ?” Tiểu Lộc ngửi thấy mùi không đúng, bà dì nhà cô xưa nay hiếm khi tích cực quan tâm đến thế giới tình cảm của cô, thậm chí còn khinh thường nói, người trẻ tuổi thì cứ tùy duyên là tốt hơn.
“Tô Phi không thể thì Khưu Sinh cũng không tệ.” Dì Paris đột nhiên phán ra một câu.
Tiểu Lộc sợ đến cứng người.
Mồ hôi lạnh ứa ra, “Khưu Khưu Khưu Khưu Sinh?!”
Sao lại có thể như vậy, cho tới giờ cô cũng chưa từng nhắc qua, Tô Phi cũng vậy, sao dì lại biết Khưu Sinh?
“Ừm, xem ra ‘Khưu Sinh’ quả là tên của đàn ông, con giải thích cho dì nghe một chút, vì sao thư của người đàn ông này lại chuyển đến nhà con không.” Nói xong, dì Paris hươ hươ bức thư trong tay....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ