XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Thế là, dưới bầu không khí căng thẳng, bị sự trầm ngâm của Lang Hách Viễn đè nén, ba người không nói một lời nào ai cũng giữ trong lòng những suy nghĩ của riêng mình, cả căn phòng chỉ còn nghe những tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo trên tường.
Không biết đôi găng tay của Tổng giám đốc mất chưa, nếu không thích thì trả lại cho cô, cô sẽ mua một đôi găng tay bằng da cừu tặng lại là được, chứ nhất định không được lãng phí đôi găng tay đó, cô còn có người khác để tặng mà… Oa Oa bị những suy nghĩ đó làm cho đỏ mặt.
Nhìn các ngón tay của Trương Lan Vũ đánh trên bàn phím run run, ríu vào với nhau, Lang Hách Viễn mãn nguyện đứng dậy lấy một cốc cà phê, uống một ngụm, xem ra tâm trạng cũng đỡ hơn, cà phê lạnh nhưng vẫn có thể uống ngon lành, còn liếc sang nhìn Oa Oa một cái.
Cô bé này nhân lúc anh không ở đây, dám tùy tiện nói chuyện với người con trai khác, bị lừa thì biết làm thế nào? Sau này phải chỉ bảo dần dần, kẻo lại mắc câu.
Oa Oa có vẻ rất lo lắng.Cái tên mất mặt này, sao anh không cố gắng thể hiện tài năng một lần trước mặt Tổng giám đốc chứ? Vừa nghĩ, cô vừa quay đầu lại nhìn, vừa lúc đó chạm đúng ánh mắt của Lang Hách Viễn nhìn cô.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Oa Oa vốn dĩ muốn dò thám tâm trạng của anh ra sao, không hiểu thế nào mà cuối cùng lại thành liếc mắt đưa tình với Tổng giám đốc chứ! Cô vội vang quay lại, tiếp tục tập trung vào Trương Lan Vũ, nhìn thấy anh ta làm rất chậm mà phát bực, bèn đẩy Trương Lan Vũ sang một bên, dựa vào vốn kiến thức của mình trước đây đã học để làm.
Sau khi cả hai làm xong, Trương Lan Vũ liền ra hiệu bằng mắt với cô: “Thật đáng mặt huynh muội tốt, chiều nay tôi mời cô đi ăn, địa điểm tùy cô chọn."
Oa Oa cũng dùng ánh mắt đáp lại: "Đừng nói nhiều nữa, nhanh chuồn thôi, không lát nữa, bị Tổng giám đốc Lang phát hiện ra hai chúng ta ngồi buôn chuyện trong phòng anh ta thì thảm đấy!"
Nhưng Lang Hách Viễn đã đứng sau lưng họ, sa sầm mặt mày, đùng đùng tức giận: "Hai người coi tôi là người chết rồi hay sao? Giữa ban mày ban mặt mà dám liếc mắt đưa tình với nhau ngay trong phòng Tổng giám đốc hả?"
Trương Lan Vũ là người hiểu rõ nhất thế nào gọi là khuôn mặt khó coi. Nhìn Lang Hách Viễn chau mày lại, anh lặng lẽ nghĩ đến viễn cảnh bị sa thải mà đau lòng, mặc dù là một thạc sĩ máy tính mà làm việc ở bộ phận kiểm tra thì có vẻ hơi thiệt thòi nhưng tập đoàn Hoa Hạo trả lương rất cao, nghe nói bây giờ, sinh viên của trường Đại học Thượng Hải đều đi làm không lương, thế thì thạc sĩ lẽ nào trong lúc khủng hoảng kinh tế có thể một mình sống yên ổn sao? Nào ngờ, tính thế nào lại không ngờ được lại mất mặt trước Tổng giám đốc thế này. Xem ra, đến chiều nay lại phải rải đơn xin việc khắp nơi rồi.
Anh vẫn còn đang buồn rầu vì trong lúc khủng hoảng kinh tế này lại bị đuổi việc thì Lang Hách Viễn đã hoàn toàn không còn chút kiên nhẫn nào nữa, nhíu mày lạnh lùng hỏi: "Ghế của Tổng giám đốc ngồi có thoải mái không?"
Trương Lan Vũ bị Tổng giám đốc hỏi tới mức tim đập loạn xạ, lập tức run run đứng dậy: "Không dễ ngồi, không dễ ngồi chút nào ạ."
"À tôi cứ tưởng anh thấy thoải mái, chuẩn bị ngồi đến sang năm". Ánh mắt Lang Hách Viễn lạnh lùng quét qua anh ta. Ánh mắt đó nhìn đến đâu thì ở đó có thể đóng băng dày đến ba thước, Trương Lan Vũ cảm thấy nụ cười trên khuôn mặt của mình đã bị ánh nhìn của Tổng giám đốc làm cho đóng băng rồi, lập tức sắp xếp đồ dùng, quay về phòng Kĩ thuật, tiếp tục nghĩ đến chuyện gửi đơn xin việc.
Đợi anh ta đi khỏi, Lang Hách Viễn mới từ từ ngồi vào ghế của mình, đặt cốc cà phê trong tay trước mặt Oa Oa, lắc lắc: "Lạnh rồi, đi pha một cốc nóng đi!"
Oa Oa luống cuống đón lấy cốc cà phê, không ngờ vẫn chưa cầm được cốc thì đã bị Lang Hách Viễn nắm cổ tay kéo lại trước mặt.
Oa Oa giật mình sợ hãi, lập tức bản năng hét lên: "Tổng giám đốc Lang, tôi thừa nhận, tôi và Trương Lan Vũ có nói xấu giám đốc Từ, nhưng tuyệt đối không hề chế nhạo gì Tổng giám đốc, hơn nữa còn vô cùng tin tưởng rằng nếu muốn viết thư tình, Tổng giám đốc Lang của chúng ta sẽ viết tình cảm, lãng mạn và tinh tế hơn đứt giám đốc Từ!"
Cô hoản loạn cúi đầu xuống, nhìn thấy ánh mắt đờ đẫn của Lang Hách Viễn, cố nặn ra một nụ cười: "Tổng giám đốc Lang… anh thấy sao ạ?"
Bị cô dài dòng châm biếm, Lang Hách Viễn nhanh chóng trở lại trạng thái lạnh lùng như trước, mặt không chút biểu cảm, không biết có phải do là Oa Oa quá tâng anh hay không, nhưng thái độ của anh rõ ràng dịu xuống, nhẹ nhàng buông cổ tay cô ra: "Tôi à?"
Oa Oa lập tức cười cầu tài, ra vẻ nịnh bợ: "Đúng vậy, anh thấy thế nào?"
"Cô có muốn xem thư tình của tôi hay không?". Lang Hách Viễn kiêu ngạo nhìn Oa Oa, hơi nhếch mép cười.
Hành động hôm nay của Tổng giám đốc rất khác lạ, Oa Oa dựa vào kinh nghiệm nghiên cứu nhiều năm ở phòng thí nghiệm của Lão Thần Rùa mà phán đoán rằng Tổng giám đốc sáng nay chắc chắn bị táo bón. Tình hình này nhất định phải theo ý anh, không thể để anh trút hết những bực tức vào người cô được.
Vì thế, cô liền thể hiện ánh mắt lấp lánh như đã chờ đợi từ lâu, nói với Tổng giám đốc: "Đương nhiên rồi, of course."
Lang Hách Viễn sững lại, nhìn chằm chằm vào mắt Dương Oa Oa.
Một lúc sau, anh mới lấy ra tập tài liệu, vứt lên mặt bàn: "Đầu tiên, hãy phát hết những tài liệu này đi đã, việc khác để sau hẵng nói."
Oa Oa quá ngán ngẩm trước cách ứng xử của Lang Hách Viễn, đây đúng là kiểu cách "cao giá" như người ta thường nói mà, ngay đến việc xem thư tình cũng phải hẹn lịch trước!
Thật là quá đáng!
Chương 11: Đưa tình
Trong công việc cũng như trong giao tiếp, từ trước tới nay, Oa Oa đều có một nói một, có hai nói hai, có được lời hứa sẽ cho cô xem thư tình của Lang Hách Viễn, cô lập tức vui như điên, cầm giấy tờ chạy như bay đến phòng làm việc của Tổng ban.
Chủ nhiệm Tổng ban cười ha ha nhận lấy giấy tờ, vốn còn muốn giữ cô và những tin đồn ba mươi nghìn chữ lại để hỏi han, nhưng lúc đó, trong lòng Oa Oa như một ngọn núi mọc đầy cỏ dại, thực sự chỉ nhớ về bức thư tình của Tổng giám đốc Lang nên ba chân bốn cẳng chạy về ngay.
Đến trước cửa phòng làm việc, cô chỉnh đốn lại trang phục, thật không dễ để kìm nén sự kích động nên người cứ rung lẩy bẩy, như kiểu bị trúng gió, nước miếng cứ chảy ầm ầm. Cô hất hất mái tóc, nở nụ cười quyến rũ, lấp lánh đôi mắt rong sáng với giọng mềm mại, đáng yêu, nói với Lang Hách Viễn đang ngồi trước một đống giấy tờ: "Tổng giám đốc Lang, tôi về rồi."
Lang Hách Viễn ngẩng đầu nhìn nụ cười xảo quyệt của cô, đột nhiên nhíu mày: "Ồ", sau đó tiếp tục vùi đầu vào công việc.
Này, "ồ" là ý gì vậy?
Sếp, sếp không thể lừa gạt người bạn nhỏ này được, cố tình lờ đi thì tội càng nặng thêm đó!!!
Oa Oa nhìn khuôn mặt không biến sắc của Lang Hách Viễn, chỉ có thể rụt tay rụt chân đứng cạnh, đợi anh tự thú. Đợi mãi mà không thấy động tĩnh gì, cô đành lấy hết dũng khí của mình ra, nhắc nhở vị Tổng giám đốc nhanh quên: "Tổng giám đốc Lang, anh nói cho tôi xem thư tình của anh mà."
Đây gọi là không biết sợ là gì, ai cũng biết rằng chọc tức Tổng giám đốc Lang thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Lang Hách Viễn liếc nhìn Oa Oa một cái với vẻ thờ ơ. Oa Oa quyết không sợ thế lực tàn ác, đứng thẳng lưng chờ đợi, đôi mắt ngân ngấn nước chính là bằng chứng tuyệt nhất tố cáo nhà tư bản không giữ chữ tín.
Đôi lông mày lười nhác của Lang Hách Viễn nhếch lên."Vậy người đồng ý với tôi, lúc không có ai thì gọi tôi là Hách Viễn thì sao? Lời nói của người đó có tính hay không?"
Ơ, chuyện đó…
Lần trước, bởi vì cô quá tuân thủ lời hứa nên trước khi tạm biệt mới hét lên hai tiếng "Hách Viễn", kết quả là yêu cầu kì cục của anh ta vẫn tiếp diễn cho tới tận bây giờ, nếu nói lại lần nữa…
Nhưng không nói có lẽ không xong..
Oa Oa nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng đành phải miễn cưỡng nói: "Hách… Hách Viễn…"
Hại mệnh thì hại mệnh, chỉ có điều, cô không phải cầu tài mà là cầu thư tình. Oa Oa không hám của cải hơn bao người khác, cũng không yêu quyền lực, chỉ duy nhất một điều là quá tò mò và ham muốn scandal và tin đồn. Vì vậy, mặc dù sự tôn kính và sợ hãi đối với Hách Viễn rất mãnh liệt, nhưng tinh thần hi sinh anh dũng vì tin đồn của cô còn mãnh liệt hơn gấp ngàn lần.
Thái độ của Lang Hách Viễn rất kì lạ, nửa cười nửa không, hất cằm về phía túi đựng giấy tờ ở góc bàn, tỏ ý bảo cô mở ra mà xem đi.
Ôi, thật nghiêm túc, Dương quả nhiên không nhìn nhầm người. Tổng giám đốc đúng là người có tình cảm sâu nặng, còn dùng túi đựng giấy tờ để cất giữ thư tình nữa, chứng tỏ anh rất chân thật, rất cẩn thận, đúng là một con người đáng được trân trọng…
Oa Oa cười híp cả mắt, nhấc túi giấy tờ lên, ôm vào trong lòng, cảm thấy nó rất nhẹ. Mở ra, cô thấy bên trong chỉ có một tờ giấy mỏng. Rút ra, giơ lên trước mặt, Oa Oa đọc được hai chữ to đùng: "THƯ TÌNH"!
Hận đến mức hai mắt nheo lại, cô quay người lại nhìn chủ nhân của bức thư. Trong khi đó, Lang Hách Viễn vẫn nở nụ cười khó đoán: "Mãn nguyện với bức thư tình cô nhìn thấy rồi chứ?"...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn
» Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
» Tiểu Thuyết Say đắm một nàng mèo
» Tiểu Thuyết: Ông Xã Tôi Là Xã Hội Đen.!
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt