Pair of Vintage Old School Fru
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Trước khi Lục Đào đến công ty, mọi người thi nhau bàn tán, có người nói, chẳng trách ông ta thường cho lái xe về đúng giờ, một mực đòi tự lái xe về nhà sau khi hết giờ làm, tưởng đâu ông ta thông cảm cho lái xe, hóa ra là vì sợ mọi người biết chuyện xấu ông ta làm.

Lại có người nói, ông ta ngày nào cũng về nhà rất muộn, chẳng lẽ vợ ông ta mặc kệ không chút hoài nghi hay sao? Có người liền chen vào nói: Với vợ thì đơn giản thôi, cứ nói công ty có việc, tiếp khách… Một tổng giám đốc có bận rộn cũng là lẽ thường!

2.

Khi nhìn thấy Lục Đào bước vào công ty, mọi người mới chấm dứt cuộc tranh luận. Nhưng tổng giám đốc Lục Đào đã cảm nhận có chuyện bất thường, sau khi nghe điện thoại trong văn phòng, cuối cùng Lục Đào cũng hiểu vì sao nhân viên lại nhìn mình bằng ánh mắt khác thường. Điện thoại từ một người bạn ở tòa soạn báo gọi đến, nói rằng nhận được một số bức ảnh của một người nặc danh.

Lục Đào phải bỏ không ít tiền để mua lại những tài liệu ấy từ tòa soạn báo, nhưng chuyện vẫn lan ra khắp công ty, tiếp đó là lan truyền đến tai các nhân viên kinh doanh. Dưới sự loan truyền của đám nhân viên kinh doanh này, tất cả những quản lý của các Trung tâm thương mại đều hay tin. Thậm chí có người còn nghĩ, một số người chuyển sang bên công ty điện tử Triết Đông làm việc là bởi vì đã biết những hành vi xấu xa này của Lục Đào. Lại có người suy đoán, tổng giám đốc của Kinh Thao ngoài gái gú ra không biết còn có thú vui gì khác không?

Con người luôn là như vậy, thường thích từ chuyện nọ suy đoán ra chuyện kia, sau đó liên tưởng đến một số hành vi có liên quan. Mặt khác, một người đàn ông, bản thân anh ta có thể thường xuyên đi chơi gái, khi bàn luận đến chuyện chơi gái của người khác đều cho rằng bản thân mình là quân tử, đều cảm thấy đạo đức của người khác có vấn đề nghiêm trọng. Còn đàn bà khi bàn luận về những người đàn ông như thế này đều tỏ vẻ rất khinh bỉ.

Vì vậy Lục Đào dưới sự suy đoán của nhiều người đã trở thành một người có vấn đề nghiêm trọng về đạo đức. Mặc dù trong đó có một số đàn ông thầm nghĩ, nếu như mình có tiền, mình cũng sẽ thường xuyên ra ngoài chơi gái, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ vô cùng đạo mạo, đường hoàng.

3.

Người bị sốc nặng nề còn có Trần Dĩnh. Sau khi biết được chuyện này cô đột nhiên cảm thấy mình thật nực cười, cũng quá đáng thương. Cô đã từng ngốc nghếch theo đuổi tình yêu, từng cho rằng đây là một vị tổng giám đốc thành đạt và biết chăm lo cho gia đình, từng cho rằng ông ta ngoài vợ ra chỉ có mình, nào ngờ ông ta chỉ coi cô như một trong những món đồ chơi của ông ta mà thôi.

Bản thân cô cho rằng đó là mối quan hệ xác thịt dựa trên tình yêu, còn đối với gã đàn ông ấy, nó chẳng có gì khác biệt so với việc ra ngoài tìm gái điếm. Hơn nữa, ông ta đi chơi gái điếm còn mất tiền, trong khi cô thì hoàn toàn miễn phí.

Trần Dĩnh nhớ lại hơn ba năm ở trong thành phố này, ngoài việc hết lần này đến lần khác thất bại trong chuyện tình yêu, cô chẳng có bất cứ thu hoạch gì. Thích Lục Đào đúng là một tấn bi kịch, về sau đem lòng yêu Trương Hoa cũng là một bi kịch như thế.

Trần Dĩnh biết chuyện xấu xa của Lục Đào bị lôi ra ánh sáng là do Trương Hoa làm, mặc dù Trương Hoa làm như vậy có thể khiến cô nhìn nhận rõ về con người Lục Đào nhưng cô lại luôn thầm mong chuyện này không phải do anh làm.

Cô đã không còn quan tâm đến bản chất thật sự con người Lục Đào, dù sao cô đã hoàn toàn từ bỏ Lục Đào rồi, thậm chí cô không hy vọng nhìn thấy bộ mặt thật của Lục Đào nữa, có như vậy cô sẽ không khiến bản thân càng thêm hối hận và đau đớn về hành vi trước đây của mình, ít nhất vẫn còn có thể giữ gìn được chút tự trọng nhỏ nhoi của mình, đó là Lục Đào cũng từng yêu cô. Nhưng giờ, sau khi tất cả sự thật được phơi bày, cô chỉ còn lại đau khổ và trống rỗng.

Về Trương Hoa, cô càng không muốn anh làm ra những chuyện này. Một Trương Hoa như vậy đã không còn là Trương Hoa của trước đây mà trở thành một Trương Hoa có phần đáng sợ và khó nắm bắt bởi vì, bạn hoàn toàn không biết trong lòng anh ta đang nghĩ gì, bước tiếp theo sẽ làm gì.

4.

Trần Dĩnh nói với Lưu Huệ Anh: “Tớ muốn rời khỏi thành phố này, về với bố mẹ!”

Lưu Huệ Anh thở dài: “Mệt mỏi rồi phải không?”

“Tớ cảm thấy mình giống như một chiếc lá trong chuyện tình cảm, muốn rơi vào nơi mà mình muốn, nhưng chỉ một cơn gió bất ngờ thổi đến sẽ cuốn tớ đến một nơi khác, sau đó, tớ đã cố gắng quay lại chỗ cũ, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể bị gió cuốn đi, dần dần khiến cho tớ càng lúc càng xa chỗ ban đầu tớ muốn đến.”

“Ý cậu muốn nói là khoảng cách giữa cậu và Trương Hoa càng lúc càng xa?”

“Tớ biết tớ có lỗi với anh ấy, tớ đã cố gắng khiến anh ấy thấy tớ đang thay đổi, cũng tin rằng anh ấy có thể nhìn thấy, sẽ tha thứ cho tớ, nhưng giờ càng lúc tớ càng cảm thấy anh ấy xa vời, xa đến mức chẳng thể có bất cứ hy vọng nào nữa.”

“Có thể thẳng thắn đối mặt với tất cả mọi chuyện cà điều nên làm, từ bỏ cũng chưa hẳn là một lựa chọn không đúng đắn.”

“Đúng thế, nên học cách từ bỏ, hơn ba năm, cuối cùng tớ tay trắng quay về.”

Lưu Huệ Anh nhìn bụng Trần Dĩnh, nói: “Cũng không hẳn là tay trắng!”

Trần Dĩnh xoa xoa cái bụng đã nhô lên của mình, sau đó cười như mếu: “Nói cũng phải, cũng không hẳn là tay trắng, ít nhất vẫn còn có đứa bé này!”

“Nếu cậu xác định sẽ từ bỏ, rời khỏi thành phố này, cậu thật sự sẽ giữ lại đứa bé này chứ? Giờ muốn bỏ vẫn còn kịp, một thời gian nữa, nếu có hối hận sẽ chẳng thay đổi được nữa đâu!”

Trần Dĩnh bất lực cười: “Nếu như hồi mới có bầu mà biết trước những chuyện này, chắc chắn tớ sẽ cân nhắc đến chuyện giữ đứa bé hay không. Nhưng mấy tháng nay, tớ cảm nhận được sự tồn tại của nó, cảm thấy nó luôn ở bên tớ mỗi tối, mỗi tối tớ lại nói chuyện với nó, trong lòng đã tự coi mình là mẹ từ lâu rồi. Cậu nói xem, tớ làm sao có thể giết chết đứa bé ở bên tớ bấy lâu như vậy?”

5.

Cổ Vân Vân cười nói: “Lâu lắm rồi, cậu mới đi ăn cùng với tôi!”

Trương Hoa cười: “Tôi cũng muốn ngày ngày hết giờ làm là không phải làm gì nữa, nhưng mà chẳng có cách nào cả!”

Cổ Vân Vân đột nhiên hỏi: “Chuyện của Lục Đào có phải cậu âm thầm điều tra rồi phát tán không?”

Trương Hoa nhìn Cổ Vân Vân cười: “Một kẻ có vấn đề về đạo đức sớm muộn gì cũng bị bóc trần thôi, chuyện này hết sức bình thường!”

Cổ Vân Vân im lặng, câu trả lời của Trương Hoa chính là sự thừa nhận. Một lúc sau, không kìm nổi tò mò, cô lại hỏi: “Chuyện ngay cả người ở bên cạnh Lục Đào cũng không biết, cậu nói xem những người kia làm sao lại điều tra được? Hơn nữa còn chụp được ảnh nữa chứ!”

Trương Hoa vẫn cười: “Vỏ quýt dày có móng tay nh mà!” sau đó nét mặt đầy bí ẩn, anh hỏi: “Cậu có biết ảnh ghép không?”

“Biết, thế thì sao?”

“Nếu như một hôm nào đó Lục Đào phát hiện ra những bức ảnh “thân mật” mà mình mua về từ tòa soạn chỉ là ảnh ghép, liệu hắn ta có tức đến phát điên lên không?” Nói rồi Trương Hoa lại bật cười sung sướng.

Cổ Vân Vân nói: “Chẳng nhẽ những bức ảnh ấy là giả? Vậy sao Lục Đào không nhìn ra nhỉ?”

“Ảnh đúng là giả, nhưng tất cả những thông tin đều là thật. Cậu nghĩ mà xem, bao nhiêu năm nay, làm sao hắn ta có thể nhớ mình đã từng chơi bời ở đâu, với ả “gái điếm” nào? Cái gọi là có tật giật mình chính là vậy đấy, làm gì có thời gian để mà cân nhắc thật giả nữa?”

6.

Cổ Vân Vân nhìn Trương Hoa hồi lâu, cuối cùng nói: “Tôi thấy cậu càng lúc càng giống một người!”

“Ai thế?”

“Giống bố tôi, ở hành vi nào đó, thỉnh thoảng giọng điệu nói chuyện cũng giống.”

Trương Hoa phì cười: “Thế sao? Nếu như tôi giống bố cậu, vậy thì chẳng phải tương lai tôi cũng là một nhà doanh nghiệp sao? Cậu đề cao tôi quá rồi!”

“Trước đây tôi cũng không phát hiện ra, nhưng giờ tôi thấy cậu có điểm nào đó rất giống bố tôi…”

Sau đó Cổ Vân Vân lại nói tiếp: “Có thể chỉ vài ngày nữa là bố tôi sẽ gặp cậu!” Cổ Vân Vân nói những điều đó cũng là có lý do.

Tối qua, chẳng mấy khi vợ chồng Cổ Triết Đông mới ăn cơm ở nhà, ăn xong liền ngồi phòng khách nghỉ ngơi, Cổ Triết Đông đột nhiên hỏi: “Mấy tháng trước công ty có một trợ lý tổng giám đốc mới phải không?”

Cổ Vân Vân thầm nghĩ, từ lúc Trương Hoa vào công ty đến giờ bố vẫn chưa đến công ty lần nào, làm sao mà biết được? Ai nói với ông ấy? au lại nghĩ, bố cô có biết cũng là lẽ thường, có thể là do Phùng Lâm Hàn hoặc giám đốc nhân sự đã nhắc đến trong lúc báo cáo tình hình công việc....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
» Anh Chết Rồi, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không.!
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
» truyện tình yêu; Ly Trà Sữa Tình Yêu
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt