Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- AAAA!!! MỘT CÁI ĐẦU NGƯỜI!!!! – Cả hai lại đồng thanh hét khi Phong dơ cái thứ đó lên, còn rõ hai con mắt lồi ra, cái miệng máu me be bét và tóc thì tả tơi.
Nhưng rồi Lâm lấy lại bình tĩnh, dơ tay quạt một cái vào đầu anh chàng Phong:
- Anh bị khùng hả? Làm bằng cao su đó! Nhìn kĩ lại xem.
Phong “ngắm nghía” lại cái đầu cao su, nói:
- Thì cậu cũng hét còn gì?
Cả hai lại im lặng đi tiếp, không quên quẳng cái thứ đồ chơi ghê chết người kia đi.
Phong đã rút kinh nghiệm, không thể đi sau nữa. Anh trèo cầu thang đi song song với Lâm một lần nữa. Nếu “chúng đạn” thì cả hai sẽ dính, không thể để một mình anh chịu thiệt mãi được. Lâm thì thầm nghĩ “cái thằng cha nhát chết”. Rồi cả hai người cũng đặt chân lên đến tầng hai…
- Anh Lâm, anh Phong! – Khải Anh hớt hải chạy đến – Nhanh lên, Hân đang đi sau em, bỗng nhiên không thấy đâu nữa rồi. Không biết… cậu ấy có gặp chuyện gì không.
- HẢ? ĐI TÌM CÔ BÉ MAU! – Hai anh chàng cùng hoảng hốt.
Và cả ba cùng chạy đi tìm Mỹ Hân. Phong và Lâm lo lắng vô cùng, không biết cái con bé ngốc nghếch này có sao không nữa.
Khải Anh chạy theo sau hai anh chàng, khẽ nhếch miệng cười một cách lén lút và gian không thể tả. Và rồi họ cứ chạy, chạy mãi, miệng không ngừng gọi tên Mỹ Hân. Và hai anh chàng khựng lại, mắt cùng hướng về một phía:
- Mỹ Hân! / Con bé ngốc!
Hân đang nằm sóng soài trên mặt đất, tóc loà xoà che kín mặt. Chẳng cần ai nhắc, Phong và Lâm đều chạy như phi đến chỗ Hân nằm, cả hai vô cùng hốt hoảng và lo sợ. Lâm do học võ nên sức khoẻ rất tốt, đã chạy đến chỗ Hân trước. Anh đưa tay ra sau gáy nâng đầu cô dậy, lay mạnh:
- Con bé ngốc! Mỹ Hân! Tỉnh mau! Trời ơi tôi phải làm thế nào với em đây Mỹ Hân? – Giọng anh như sắp khóc.
Phong cũng chạy tới, vội vã bế xốc Hân lên từ trong vòng tay của Lâm và chạy theo hướng mọi người đã lên đây. Còn lại Khải Lâm quỳ gối trên sàn nhà, trông theo bóng dáng cô gái bé bỏng bị cướp đi ngay từ đôi tay của mình, trong mắt anh ánh lên tia hụt hẫng, ánh mắt của kẻ vừa đánh mất điều quan trọng nhất của cuộc đời mình, ánh mắt của sự thất bại. Còn Khải Anh, thấy anh trai mình như vậy, cô đã hiểu tất cả. Thực sự, anh trai cô yêu Mỹ Hân mất rồi. Khải Anh cũng thấy buồn thay cho anh, trong cảnh đó, có con tim nào chịu đựng được chứ? Cô kéo tay anh trai mình, không biết nên khóc hay nên cười, dù sao đây cũng là trò đùa cô bầy ra mà… Họ bước vội ra khỏi căn biệt thự quái gở này.
Phong bế Hân chạy ra khỏi căn biệt thự, trong mắt anh còn sự sợ hãi. Anh sợ mất đi người con gái anh yêu. Hân là tình yêu đầu tiên của anh.
- Mỹ Hân à, tỉnh lại đi! Em sao thế này? Anh còn có điều chưa kịp nói với em cơ mà!
Rồi Phong bế cô lên xe và thắt dây an toàn cho cô. Cùng lúc đó, Lâm và Khải Anh cũng đã lên xe. Họ chuẩn bị đi tới bệnh viện. Phong vừa run run, cắm cái chìa khoá vào ổ, thì…
- Anh còn điều gì chưa kịp nói với em? – Hân tít mắt cười nhăn nhở như một con… dở.
- Cái gì? Em… em có sao không vậy?
- Sao là sao? Em chỉ doạ hai anh thôi. Đây là trò của Khải Anh đấy. Còn kho báu thì ở…
Hân chưa kịp nói hết thì Phong đã ôm cô vào lòng, thật chặt. Kề đầu cô vào ngực anh, anh nói:
- Cái con bé này! Sao em chơi ác vậy hả? Biết anh lo cho em thế nào không? Đúng là anh còn điều chưa kịp nói với em… – Giọng anh dịu dàng, thủ thỉ bên tai Hân.
Còn Hân mặt mũi đỏ gay vì ngượng. Cô đã từng ôm lấy cổ anh, nhưng đây là lần đầu tiên có một người con trai ôm cô vào lòng và nói những lời nhẹ nhàng ấm áp như vậy…
- Là… là gì… vậy anh… Phong?
- Anh… Anh không còn thích em nữa…
- Hả? – Hân mở to mắt – Anh… anh đã từng thích em?
- Đúng vậy! Nhưng giờ anh không thích em nữa rồi. Anh yêu em mất rồi cô bé ạ!
Trong vòng tay Phong ấm áp, Hân nghe rõ trái tim anh yên bình. Anh đã yêu thật, vì ở bên cô, anh thấy thật sự hạnh phúc, thật sự bình an. Không có cớ gì để trái tim anh loạn nhịp nữa. Nhưng trái tim Hân thì lại đập mạnh như trống. Cô cảm thấy chút gì đó vui vui, hạnh phúc, nhưng cô vẫn không biết tình cảm thật sự của mình đối với anh là như thế nào. Nhưng có một điều mà Hân chắc chắn, đó là ở trong vòng tay anh như thế này, cô muốn thời gian như ngừng trôi…
- Em làm bạn gái anh nhé?
Hân khẽ gật đầu, và cả hai trái tim đang vô cùng hạnh phúc.
Nhưng Hân không biết rằng đằng sau lớp kính xe ô tô phía sau, có một người đang đau lòng tê tái. Trái tim anh tan vỡ vì người con gái anh yêu đang ở trong vòng tay ai kia thật yên bình. Nhưng anh đành nhắm mắt nuốt nỗi đau vào trong thôi… Anh đã bao giờ ngỏ lời với cô đâu… Và cho đến hôm nay, gặp phải trò đùa này của Khải Anh, Lâm mới nhận ra là anh cũng yêu cô mất rồi…
**
Mỹ Yên về nước đã được 2 ngày, từ hôm nay cô sẽ ở cùng đứa em gái của mình. Dọn về nhà em gái, cất quần áo vào tủ, sách vở vứt ở góc phòng, đồ chơi thì đem bày la liệt ở tủ giường. Phòng của Mỹ Hân bây giờ trông giống cái nhà kho hơn là cái phòng để ngủ. Xử lý xong đống đồ, Mỹ Yên nằm nhoài ra giường và làm một giấc ngon lành.
Mỹ Hân về thấy đôi guốc của chị vứt ở cửa, đoán ngay: “Bà này bị đuổi rồi. Đáng buồn!”. Chơi suốt cả buổi sáng, lúc về lại đi ăn một bữa với Phong, Lâm và Khải Anh, bây giờ cô chỉ muốn ngủ. Tắm rửa xong cô trèo lên phòng thì thấy cả cái giường đã bị “đè” không thương tiếc, cô bê cái gối với cái chăn mỏng sang phòng bên. Mỹ Yên không vào được vì không có chìa khoá. Còn Hân thì lau dọn phòng này thường xuyên nên hí hửng mở khoá vào phòng. Ngả lưng lên đệm, Hân cứ nhắm mắt lại rồi lại mở mắt ra, không sao ngủ được. Lúc trước thì díp mặt lại, bây giờ có đệm êm thì lại không thể nhắm nổi mắt. Cô chợt nghĩ về lời nói hôm nay của Khải Lâm khi cô giả vờ ngất. Giọng anh thật là lạ. Cô còn nhớ như in từng chữ anh nói: “Con bé ngốc! Mỹ Hân! Tỉnh mau! Trời ơi tôi phải làm thế nào với em đây Mỹ Hân?”. Rồi cô ngồi bật dậy.
- Anh ấy… đã gọi mình là em sao? À há!
Hân lấy điện thoại nhắn tin cho Lâm:
From cô bé ngốc nghếch: Hôm nay anh đã gọi em là “em”. Hi hi
From Khỉ Lâm: sao?
From cô bé ngốc nghếch: Sao lúc đó anh lại gọi em như vậy?
From Khỉ Lâm: tôi đã nói rồi. thích thì gọi
From cô bé ngốc nghếch: Sao lúc nào anh cũng nói chuyện lạnh nhạt vậy? Sao lúc anh lay em dậy, em thấy anh rất khác…
From Khỉ Lâm: Kệ tôi.
From cô bé ngốc nghếch: NÀY! Anh thật đáng ghét. Sao anh không hỏi thêm là khác chỗ nào mà toàn nhắn cụt ngủn vậy?
From Khỉ Lâm: Không thích. Cô để tôi yên!
Thế đấy! Sao anh ta lại nhắn tin kiểu hờ hững như thế nhỉ? Hân bắt đầu thấy khó chịu vì cái tên Khỉ Lâm này. Cô nhớ lại, rõ ràng khi đó giọng anh rất tha thiết và lo lắng. Nhưng tại sao lúc này lại có thái độ như vậy? Cô thoáng buồn, cố nhắm mắt ngủ đi, nhưng lại có âm báo tin nhắn đến:
From Tú Phong: Đang nhớ về anh phải không cô bé!
From Trà sữa bạc hà: Vâng! Anh cũng vậy hả?
From Tú Phong: Từ lúc biết em đến giờ, lúc nào anh chẳng nghĩ đến em Bây giờ anh muốn ở cạnh em.
From Trà sữa bạc hà: Mới từ chiều đến giờ đã nhớ rồi sao?
From Tú Phong: Xuống nhà đi cô bé!
Ơ… Hân giật mình: “Không lẽ anh Phong đến nhà mình giờ này? Không nghỉ ngơi gì sao mà còn đến chứ?”
Hân chỉnh sửa lại đầu tóc quần áo cho tử tế rồi xuống mở cửa:
- Đến đây nào! – Tú Phong dang cánh tay.
Hân ngượng ngùng bước đến, vòng tay ôm lấy eo anh. Phong tì cằm lên đỉnh đầu cô, thấy giây phút này thật tuyệt vời. Rồi anh khẽ buông Hân ra, hai tay ôm lấy khuôn mặt cô. Anh ngắm nhìn đôi mắt Hân thật kĩ, đôi mắt ngây thơ, hồn nhiên, long lanh thật dịu dàng. Hân cứ nghĩ anh sẽ hôn lên môi cô thật ấm áp. Nhưng không, anh khẽ vuốt mái tóc cô mềm mại, rồi kề môi lên trán cô. Cũng chỉ cần vậy thôi, Hân đã thấy hạnh phúc khôn tả. Cảm giác được che chở mới tuyệt làm sao. Cô cảm giác như anh là cả thế giới rộng lớn của cô, sẽ bảo vệ cho cô bằng mọi cách. Còn Phong, anh muốn giữ lấy nụ hôn đầu cho cô vào một dịp khác. Anh sẽ trao cho cô nụ hôn đầu tiên trong một khung cảnh thật lãng mạn trên bờ biển, chứ không phải lúc này…
- Trà sữa bạc hà có một không hai! – Anh khẽ nói rồi đưa cho cô một cái túi nilông đựng cốc trà sữa.
- Woa.. Cảm ơn anh nhiều nhiều!!!
- Được rồi! Vào nhà đi cô bé! Từ mai chúng ta sẽ hẹn hò nhé!
- Vâng. Tạm biệt anh!
- Vào nhà trước đi em rồi anh sẽ về.
Hân vẫy tay chào tạm biệt Tú Phong rồi bước vào nhà. Phong nở một nụ cười tươi thật là đẹp. Anh lên xe rồi ra về.
Khải Lâm một mình đi bộ trên con phố vắng. Đã lâu lắm rồi anh không đi dạo. Kể từ ngày ra ở riêng, tính ra cũng đã gần 4 năm rồi. Trước đây khi còn ở nhà bố, anh thường xuyên muốn tránh mặt ông ta. Ông ta đã ruồng rẫy hai anh em Khải Lâm, vì ông ta nghĩ vợ ông, tức là mẹ của họ đã đi ngoại tình và sinh ra hai anh em Khải Lâm. Cái ý nghĩ đó quả là hoang đường, quả là điên rồ khi ông còn không chịu đưa hai người đi kiểm tra AND. Ông chỉ biết ghét bỏ hai đứa con do chính mình sinh ra. Ông khinh thường họ và tìm đủ mọi cách để hành hạ họ. Khải Lâm căm hận ông ta. Em gái anh cũng vậy. Tuy rằng hai cách chịu đựng khác nhau, nhưng họ vẫn luôn nung nấu trong mình ý định trả thù ông ta một cách đau đớn nhất, giống như ông ta đã từng làm với mẹ của họ. Khải Lâm sợ rằng khi sống với bố anh trong cùng một nhà, vào một lúc nào đó sự tức giận trong anh đạt tới đỉnh điểm, nó có thể khiến anh giết chết một con người. Anh thường xuyên ra ngoài để làm dịu sự tức giận, sự căm thù và trên hết là nỗi buồn trôn giấu sâu trong trái tim…...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện: Yêu ??? '' Love''
» Truyện Tình Yêu: Sô Cô La Đen
» truyện tình yêu; Ly Trà Sữa Tình Yêu
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Nếu cho em quay lại
123»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

80s toys - Atari. I still have