Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

A nương có nói, phải uống rượu giao bôi.
Hăn rót hai chén rượu đến, cánh tay vòng cánh tay uống lên.
“Như vậy đã là phu thê sao?” Hắn không xác định lắm hỏi lại.
“Đúng vậy.” Nàng cười yếu ớt: “Tướng công.”
Hắn thích nàng kêu hắn như vậy.
Giọng nói ôn nhu, êm dịu, ánh mắt mang theo ý cười.
Cho tới bây giờ, cho tới bây giờ cũng chưa có người nào đối xử tốt với hắn như vậy, sẽ cười với hắn, sẽ cho hắn ăn bánh ngọt, vô luận hắn làm cái gì, cho tới bây giờ đều không chê cười hắn, nhẫn nại chỉ dạy hắn.
Hắn đứng dậy, từ dưới sàn lấy ra bình sành, đưa cho nàng.
Nàng nhận ra bình sành này, bên trong là toàn bộ tài sản của hắn, hiện tại mở ra chỉ còn dư chút bạc vụn.
“Thành thân đã tiêu hết.” hắn nói.
Đây là oán trách cưới nàng tốn nhiều tiền sao?
Hắn tiếp theo lại nói: “Rất ít, ta sẽ thực cố gắng, thực cố gắng làm việc, đem tiền trở về.”
“Vậy chàng đưa cho ta làm cái gì?” Cho tới nay, không phải đều do chính hắn bảo quản rất tốt sao?
“A nương nói sau khi thành thân đều nghe lời nàng.” Hắn cái gì cũng đều nghe, cái gì cũng cho nàng.
Lục Tưởng Vân cũng không ghét bỏ bình sành bần cùng này, cõi lòng hắn chịu uất ức chỉ biết toàn tâm toàn ý tin cậy: “Chúng ta cùng nhau cố gắng, đem tiền trở về.”
Nàng cất bình sành, thúc giục hắn ra phòng ngoài hỗ trợ tiếp khách, miễn cho bị người khác chê cười mới sớm như vậy đã muốn trở về tân phòng với tân nương tử.
Không quá nửa canh giờ, hắn đã trở lại, trong tay bưng một bồn nước ấm.
“Khách nhân đi hết rồi?”
”Đi rồi.” Hắn khẳng định gật đầu.
Sớm như vậy? Nàng nửa tin nửa ngờ.
Theo như tính tình của A Phong, xác định sẽ không lừa gạt nàng nhưng mà…..
Đang suy ngẫm, đã thấy hắn đặt bồn nước bên cạnh chân nàng…
“Ta nói nếu các ngươi không đi, Tưởng Vân sẽ không cho ta vào phòng.”
“……” Nàng run lên một cái thiếu chút nữa đá chân qua.
Chúc Xuân Phong, thể diện đều bị chàng làm mất hết!
Như thế rất tốt, từ nay về sau, toàn thôn đều sẽ chê cười nàng, nói tân lang vì muốn động phòng mà đuổi tân khách đi hết.
Hắn ngược lại dường như không có việc gì, ngồi xổm trước mặt nàng, tháo giày thêu của nàng ra, giúp nàng tẩy chân.
Trong lòng nàng đang bi thương lại bị hành động của hắn làm cho ngẩn ra: “Chàng làm cái gì vậy?”
Giúp thê tử rửa chân? Ai dạy hắn vậy chứ?
“Phụ thân cũng như vậy…..đừng nhúch nhích.” Bàn tay to của Chúc Xuân Phong nắm chặt, không cho nàng lui, còn không cẩn thận trừng mắt nhìn nàng không chịu phối hợp.
Công công (cha chồng)…..rửa chân cho bà bà (mẹ chồng).
Hắn làm như là việc đương nhiên, bàn chân trắng noãn mãnh khảnh dưới bàn tay hắn nắm, làm cho nàng có cảm giác ngượng ngùng một chút. Nhìn hắn thản nhiên tự tại, từng chỗ đều rửa tỉ mỉ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, đem mỗi ngón chân đều lau khô mới buông tay.
Ngồi trở lại bên giường, chớp mắt chờ mong nhìn nàng.
“……” Nàng không nói gì nhìn hắn.
“……” Hắn cũng nhìn nàng.
Nhìn tới nhìn lui như vậy cũng không phải biện pháp. Nàng thở dài, không ngại học hỏi thỉnh giáo: “Sau đó?”
“Đổi nàng.”
Đổi cái gì……A, nàng đã hiểu.
Tân nương ngồi xổm xuống, lễ thượng vãi lai (có qua có lại) cũng giúp trượng phu của mình tẩy chân.
Công công là người đọc sách, lại không ngại thế tục, sủng thê như thế, nàng nghĩ đôi phu thê này tình cảm hẳn rất sâu đậm, vì thế A Phong mới học theo.
Suy nghĩ của hắn thực thuần túy, trong lòng hắn, đây là bộ dáng phu thê nên có, cũng cho rằng các đôi phu thê trong thiên hạ đều như thế.
Rửa sạch chân, hắn sắp lại gối uyên ương, vỗ vỗ cái gối bên trong: “Nàng ngủ ở chỗ này.” Lại vỗ vỗ cái gối bên ngoài: “Ta ngủ nơi này.”
Bỗng nhiên lại thêm câu sau, hại nàng thiếu chút nữa làm nghiêng chậu nước…..
“Đứa nhỏ ngủ nơi này.”
“….” Đứa nhỏ ở đâu ra a!
Hắn không khỏi nghĩ nhiều lắm, tưởng tượng quá xa, chuẩn bị cả gối nhỏ cho đứa nhỏ.
Nàng liếc nhìn cái gối nhỏ đặt giữa giường, quả thực dở khóc dở cười.
Đổ nước rửa chân, trở lại trong phòng, hắn còn đang sờ bàn chân đã được rửa sạch sẽ, biểu tình ngốc hồ hồ.
“Sửng sờ cái gì?”
Hắn nhìn nàng khẽ nhếch môi lộ ra chút tươi cười, lui chân cho nàng tiến vào bên trong giường.
Nhớ tới đây là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ, cõi lòng nàng đầy khẩn trương, thân thể cứng ngắc nằm bên cạnh hắn.
Hắn vươn tay, thay nàng đắp chăn, điều chỉnh lại vị trí nằm cho thoải mái, liền cảm thấy mỹ mãn nhắm mắt lại.
Nàng choáng váng, trong lòng băn khoăn căng thẳng, nhất thời không thích ứng kịp.
“A, A Phong….” Nàng đụng đụng người hắn.
“Đúng rồi, chưa thổi nến.” Hắn lại đứng lên, thổi tắt nến, lại nằm trở về.
“…..” Đây là nên khóc hay nên cười?
Được rồi, nói vậy là phụ mẫu cũng không ở trước mặt đứa nhỏ thân thiết, càng không có người dạy cho hắn biết chuyện khuê phòng, hắn ngốc hồ hồ cũng là có thể lý giải.
Phu thê mới cưới, hai người bọn họ nên từ từ thích ứng hoàn toàn với thân phận này, mọi việc nên thuận theo tự nhiên đi.
Bọn họ còn có thời gian cả một đời để cùng nhau vượt qua, có thể chạm rãi chung đụng, học được cách sinh hoạt phu thê.
Nghĩ như thế cũng liền giải tỏa được nổi sầu, hướng cánh tay hắn tựa vào.
Hắn tựa hồ bị dọa, chưa bao giờ chạm qua thân thể mềm mại của nữ nhân, ngay tại trong khủy tay hắn, hương thơm tràn ngập cõi lòng, hắn cả kinh tay chân luống cuống.
“Nàng, nàng…..nằm lên gối của đứa nhỏ.”
Nàng cười khẽ, sờ sờ cái gối nhỏ dưới tay: “Cái này từ đâu có?” Thoạt nhìn, không giống như mới mua.
“Ta, của ta, còn có tiểu y, tiểu hài, a nương đều cất giữ cho ta, nói mỗi đường kim mũi chỉ đều là nương khâu cho ta, phải cất giữ cho tốt.”
A nương còn nói, hiện tại hắn đã có thê tử, tiếp theo cũng sẽ có đứa nhỏ, hắn nghĩ rất nhanh sẽ dùng đến, nên lấy ra.
Nàng dường như có thể hiểu.
A nương trong lời nói là thẩm Xuân Thủy.
Nương là chỉ thân nương (mẹ ruột).
“Đứa nhỏ của chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc.” Có một phụ thân mong chờ “hắn” xuất hiện như vậy, đem mọi vật của chính mình đều lưu lại cho “hắn” như báu vật, có thể không hạnh phúc sao?
Thỉnh thoảng trao đổi vài câu nói, dần dần cũng thích ứng ôn hương mềm mại trong lòng, lá gan hắn lớn hơn, dùng chân vòng qua người nàng.
Nàng liếc hắn một cái, không né tránh, bên má cọ cọ gối nhỏ.
“Nàng, nàng đừng cọ, sẽ hỏng, còn phải để cho đứa nhỏ dùng….”
“Keo kiệt! Hiện tại chỉ thương đứa nhỏ, không thèm thương ta.”
“Ta thương! Ta đều thương.” Hắn nóng vội biện giải, xê dịch thân, ôm nàng, hào phóng đưa tay cho nàng nằm lên, sau đó an tâm, nghĩ không còn vấn đề gì.
Nàng nở nụ cười, không có dị nghị gì, dựa vào đầu vai hắn, bình yên nhắm mắt.



Chương 3
Tân nương ngày đầu tiên dậy thật sớm, khi thẩm Xuân Thủy rời giường, trên bàn đã bày sẵn thức ăn.
Tuy thẩm Xuân Thủy không phải là thân nương của A Phong, Lục Tưởng Vân vẫn chuẩn bị trà như cũ, thẩm Xuân Thủy ngồi xuống, để nàng phụng trà, theo A Phong kêu một tiếng nương.
Trượng phu là uống sữa của bà, được bà nuôi dưỡng lớn lên, ân nghĩa trong đó sớm đã cùng thân nương không khác gì nhau.
Thẩm Xuân Thủy nhận chén trà càng thêm xác định A phong đã cưới đúng người rồi, Tưởng Vân là người biết cấp bậc lễ nghĩa, có nàng ở bên cạnh A Phong, mọi việc cũng sẽ vì hắn chuẩn bị chu toàn.
Chậm một chút nàng trở về phòng muốn kêu trượng phụ dậy rửa mặt chải đầu, thì thấy hắn đầu tóc tán loạn ngồi sững sờ trên giường, nhìn cái gối bên cạnh trống không, còn tưởng rằng tối qua chỉ là một giấc mộng.
Từ nhỏ tới lớn chưa từng mơ thấy mộng đẹp như thế. Có người lo lắng cho hắn, giúp hắn rửa chân, còn cho hắn ôm thân thể ấm vù vù.
Lục Tưởng Vân lấy cây lược, tiến lên chải tóc cho hắn, hắn rốt cục phục hồi tinh thần, ngơ ngác ngẫng đầu lên nhìn nàng.
“Phát ngốc gì? Về sau đều chải tóc cho chàng.”
Đúng, bọn họ đã thành thân, về sau nàng sẽ chải tóc cho hắn.
Chải đầu xong, nàng từ trong rương gỗ lấy ra một bộ y phục mới.
Nàng biết phụ thân nhận của Chúc gia không ít sính lễ, mấy năm nay tiền nàng kiếm được cũng đều trợ cấp cho nhà, nên để dành cũng không được nhiều lắm, chỉ có thể dùng những thứ hiện có, làm cho hắn một chút vật phẩm, trong rương gỗ có mấy bộ y phục mới, cũng là chính tay nàng chọn vải, tự nàng may thành, coi như là đồ cưới báo đáp hắn.
Giúp hắn mặc xong y phục, lại xoay người vắt khăn ướt lau mặt cho hắn.
Thấy hắn đứng trước gương đồng, sờ sờ tóc, lại sờ y phục trên người, giống như đứa nhỏ nhận được món đồ chơi mới, mặt lâng lâng: “Đây….đều là của ta sao?”
“Đúng vậy, đều là của chàng.”
“Là của ta, là của ta……”
“Ai, chàng còn chưa có lau mặt……” Người kia chạy nhanh ra khỏi phòng, hoàn toàn không để ý tới lời nàng gọi.
Nàng cầm khăn đuổi theo, vừa vặn thấy hắn kéo thẩm Xuân Thủy khoe y phục như một vật quý, lặp lại lời nói....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Tiểu Thuyết Say đắm một nàng mèo
» Tiểu Thuyết: Ông Xã Tôi Là Xã Hội Đen.!
» Ông chủ kiêu ngạo
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

The Soda Pop