Teya Salat
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Anh ước lượng con số đó tương đương với khoảng hơn nửa số khách hàng. “Việc đó diễn ra như thế nào?”

“Ý anh là từ đâu mà ai cũng biết hết mọi chuyện phải không? Theo tôi cái đó còn tùy thuộc vào chuyện anh đã làm bao nhiêu việc sai trái trầm trọng, vì đó là chuyện mọi người thế nào cũng sẽ nói đến. Ngoại tình, mất việc, nghiện ma túy hay rượu chè, tai nạn ô tô. Nhưng tình hình sẽ khác, nếu anh cũng giống tôi, thanh khiết như tuyết bay trong gió, thì chẳng ai biết anh là ai. Không đến nỗi khó hiểu phải không.”

Anh cười ranh mãnh“Được như cô chắc thích lắm ha.”

“Ồ đúng thế. Tin tôi đi. Phải nói là anh may mắn khi được ngồi chung bàn với tôi đấy.”

“Về chuyện này thì tôi không nghi ngờ gì cả,” anh đáp.

Bà Maria đặt đồ uống xuống bàn. Lúc rời đi, bà hơi nhướng mày lên, vừa đủ để Beth hiểu là bà thích vẻ ngoài Logan và hy vọng sau này có thể biết giữa hai người có gì không.

Beth uống một ngụm trà chanh, Logan cũng vậy.

“Anh thấy thế nào?”

“Hơi ngọt. Nhưng rất ngon.”

Beth gật đầu, rồi lấy giấy ăn lau hơi nước đọng trên cốc cô. Cô vò tờ giấy lại rồi để bên cạnh. “Anh định ở Hampton bao lâu?” cô hỏi.

“Ý cô là sao?”

“Anh không phải là người ở đây, anh có bằng đại học, anh đang làm công việc mà hầu hết mọi người đều không thích, và anh được trả rất ít cho công việc đó. Tôi nghĩ câu hỏi của tôi khá hợp lý.”

“Tôi không định bỏ công việc này,” anh nói.

“Đó không phải là cái tôi muốn hỏi. Tôi hỏi anh định ở lại Hampton trong bao lâu. Tôi thật sự muốn biết.”

Giọng cô không cho phép anh lảng tránh, và Logan có thể dễ dàng liên tưởng tới việc cô đang điều khiển một lớp học khó bảo. “Cô thật sự muốn biết à? Tôi không biết. Tôi nói vậy bởi điều mà tôi học được trong năm năm qua là không bao giờ được khẳng định trước bất cứ chuyện gì.”span>“Điều anh nói có thể đúng, nhưng một lần nữa, nó vẫn không thực sự là câu trả lời cho câu hỏi.”

Có vẻ như anh nhận ra nỗi thất vọng trong giọng nói của cô, và anh cố tìm câu trả lời. “Nói thế nào nhỉ?” cuối cùng anh lên tiếng. “Cho tới giờ thì tôi rất thích nơi này. Tôi thích công việc của mình, tôi nghĩ bà Nana rất tuyệt vời, tôi thích chơi với Ben, và ngay lúc này, tôi không có ý định rời Hampton vào bất cứ một thời điểm xác định nào trong tương lai có thể thấy trước. Như thế đã trả lời cho câu hỏi của cô chưa nhỉ?”

Những lời nói của anh và cái cách anh nhìn cô chăm chú khiến trái tim cô rung động. Cô nhoài người về trước. “Tôi thấy anh đã bỏ sót một mục quan trọng trong danh sách những điều anh thích.”

“Thật sao?”

“Đúng. Là tôi.” Cô quan sát gương mặt anh và chờ đợi anh phản ứng, môi cô nhếch lên thành một nụ cưòi trêu chọc.

“Có thể tôi quên,” anh đáp trả bằng một nụ cười thoảng qua như gió.

“Tôi không nghĩ vậy.”

“Hay là do tôi ngượng?”

“Thử lại lần nữa xem sao.”

Anh lắc đầu. “Tôi chịu rồi.”

Cô nháy mắt. “Tôi sẽ cho anh cơ hội để nghĩ về chuyện này và chốt lại vấn đề. Vậy chúng ta sẽ nói về nó sau.”

“Được đấy. Khi nào?”

Cô bao hai bàn tay quanh chiếc cốc của mình, cảm thấy bồn chồn kỳ lạ về điều mà cô sắp sửa nói đây. “Tối thứ Bảy này anh có r

Cô không biết anh có ngạc nhiên về câu hỏi không nữa.

“Có.” Anh đưa cốc lên uống một hơi dài, không rời mắt khỏi cô.

Cả hai không ai nhận ra Ben đang trở lại bàn.

“Mẹ đã gọi pizza chưa?”


Đêm hôm đó, Beth nằm trên giường nhìn trân trân lên trần nhà và tự hỏi, Mình đã nghĩ cái quái gì vậy?

Có rất nhiều lý do ngăn cản cô làm cái việc mà cô đã làm hồi tối. Cô không biết gì nhiều về anh cũng như quá khứ của anh. Anh vẫn giấu nhẹm lý do mình đến Hampton, điều này không chỉ có nghĩa là anh không tin cô, mà còn có nghĩa là cô cũng không hoàn toàn tin anh. Không những vậy, anh còn làm việc ở trại chó của bà cô và cả những việc lặt vặt khác trong nhà nữa. Sẽ ra sao nếu chuyện này chẳng đến đâu hết? Điều gì sẽ xảy ra nếu anh... kỳ vọng ở cô cái mà cô không sẵn lòng đáp ứng? Rồi thứ Hai tới anh có đến làm việc hay không? Bà có thể tự xoay xở được không? Cô có phải bỏ dạy học để về giúp bà quản lý trại chó nữa không?

Tất cả chuyện này có thể gây ra nhiều vấn đề, và càng nghĩ, cô lại càng thấy mình đã mắc một sai lầm nghiêm trọng. Vậy nhưng... cô cảm thấy mệt mỏi vì phải sống một mình. Cô yêu Ben và bà, nhưng vài ngày ở bên Logan đã nhắc cô nhớ tới những gì mà cô đánh mất. Cô thích những buổi đi dạo cùng anh sau bữa tối, thích cái cách anh nhìn cô, và đặc biệt là cách anh cư xử với Ben.

Hơn nữa, cô thấy dễ dàng đến mức kỳ cục khi tưởng tượng ra cảnh sống chung với Logan. Mặc dù biết là thời gian quen nhau chưa đủ lâu để đưa ra đánh giá về chuyện ấy, nhưng cô không thể chối bỏ trực giác của mình.

Liệu có thể là Người Ấy?

Cô sẽ không đi xa đến thế. Họ thậm chí còn chưa có một buổi hẹn hò. Thật dễ để lý tưởng hóa một người bạn chỉ vừa mới biết.

Ngồi dậy, cô dựa người vào gối một lúc rồi lại nằm xuống. Được rồi, họ sẽ cùng đi chơi một lần xem chuyện gì sẽ xảy ra. Cô có những hy vọng, không thể chối bỏ điều này, nhưng chuyện sẽ kết thúc ở đó. Cô thích anh, nhưng chắc chắn không yêu anh. Dù sao thì cũng chưa.

Thibault

Tối thứ Bảy, Thibault ngồi đợi trên đi văng, tự hỏi mình có đang hành động đúng hay không.

Nếu như ở một nơi khác và vào thời điểm khác, anh sẽ không nghĩ hai lần về chuyện này làm gì. Anh bị Elizabeth hấp dẫn, chắc chắn rồi. Anh thích sự cởi mở, thông minh của cô, cùng i tính hài hước, và tất nhiên là cả nét đẹp của cô nữa, anh không thể tưởng tượng nổi tại sao cô lại vẫn cô đơn trong một thời gian lâu như thế.

Nhưng đây không phải một nơi khác hay lúc khác, và không có gì là bình thường trong chuyện này. Anh đã giữ tấm hình của cô hơn năm năm. Anh đã tìm cô khắp đất nước. Anh đã đến Hampton và làm một công việc có thể khiến anh được ở gần cô. Anh đã giúp đỡ bà cô, con trai cô, và cả cô nữa. Giờ đây, họ chỉ còn cách lần hẹn hò đầu tiên vài chục phút nữa thôi.

Anh đã tới đây vì một lý do nào đó. Anh đã chấp nhận điều đó ngay khi rời Colorado. Anh đã chấp nhận rằng Victor nói đúng. Tuy nhiên, anh không thể khẳng định lý do đó là để được gặp cô, được gần cô. Nhưng anh cũng không thể phủ nhận.

Điều duy nhất anh biết chắc đó là anh đã rất mongngóng buổi hẹn này. Hôm qua, anh đã nghĩ liên tục về nó trên đường đi đón bà Nana. Trong nửa giờ đầu tiên của quãng đường về nhà, bà Nana thao thao bất tuyệt mọi chuyện trên đời, từ chính trị cho đến sức khỏe của bà chị gái, rồi đột nhiên quay sang anh với một nụ cười kiểurồi-nhé.

“Vậy là cậu sẽ đi chơi với cháu gái của sếp hả?”

Thibault cựa quậy. “Cô ấy đã nói với bà.”

“Tất nhiên nó đã nói với tôi. Nhưng kể cả nếu nókhông nói thì tôi vẫn biết chuyện gì sẽ đến thôi. Hai người trẻ tuổi, hấp dẫn và độc thân. Tôi biết chuyện này sẽ xảy ra ngay từ lúc tôi thuê anh.”

Thibault không nói gì, và khi bà Nana nói tiếp, giọng bà đượm buồn.

“Con bé ngọt ngào như dưa hấu tẩm đường. Đôikhi tôi thấy lo cho nó.”

“Cháu biết,” anh đáp.

Chuyện chỉ dừng lại đó, nhưng nó cho thấy Lon có được sự ủng hộ của bà Nana, một điều mà anh biết là hết sức quan trọng, căn cứ vào vị trí của bà trongcuộc đời Elizabeth.

Và kia, vừa khi trời trở tối, anh thấy xe củaElizabeth đang đi tới đường dẫn vào nhà, ổ gà làm đầu xe xóc nhẹ. Cô không cho biết họ sẽ đi đâu, ngoài việc bảo anh cứ ăn mặc sao cho thoải mái là được. Anh bước ra ngoài khi cô dừng xe ngay trước ngôi nhà. Zeus chạy theo anh, tò mò và cảnh giác. KhiElizabeth ra khỏi xe và đứng dưới ánh sáng lờ mờ nơi mái hiên, tất cả những gì anh có thể làm là đứng đó nhìn chớp mắt.

Cũng như anh, cô mặc quần jean, nhưng chiếc áo cánh không tay màu kem lại làm nổi bật nước da rám nắng của cô. Mái tóc màu mật ong của cô khẽ chạm vào đường viền cổ áo, và anh nhận thấy cô có kẻ mascara. Trông cô vừa thân quen mà vừa lạ lẫm.

Zeus chạy xuống cầu thang, vẫy đuôi, tru lên và đến chỗ cô.

“Chào Zeus. Nhớ tao không? Mới có một ngày thôi mà.” Cô vỗ vỗ vào lưng nó, và nó rên lên gừ gừ rồi liếm tay cô. “Đó, thế mới là chào hỏi chứ,” cô nói, ngước nhìn anh. “Anh thế nào? Tôi có đến muộn không?”

Anh cố làm ra vẻ hờ hững. “Tôi ổn,” anh đáp. “Và cô đến đúng giờ đấy. Tôi rất vui vì cô đã tìm được nhà.”

“Anh đã nghĩ rằng tôi không thể tìm được sao?”

“Chỗ này khá là khó tìm mà.”

“Không khó nếu anh đã sống ở đây cả đời.” Cô nhìn ngôi nhà. “Vậy đây là nhà anh?”

“Chính nó.”

“Thật là đẹp,” cô nói, vẻ tán thưởng. “ có đúng như anh mong đợi không?”

“Gần gần thế. Vững chãi. Tiện dụng. Khuất nẻo.”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu
» Em Chết Đi... Anh Sẽ Đứng Nhìn Em Chết.!
» Tên truyện: Xin Lỗi, Người Em Yêu Không Phải Là Anh
» Truyện : Bên ngoài thế giới em yêu anh
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
123»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt