Ring ring
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Chỉ nhìn bộ dáng chột dạ kia, nàng liền hiểu được!
“Chúc Xuân Phong! Ta không phải là đã nói với chàng là không được cho nữ nhi ăn loạn sao, lỡ hại hư bụng nó thì làm sao!”
“Mới không có, Tầm Nhi rất thích, hơn nữa liếm rất nhiều.” hắn há miệng biện giải, bị nàng giận dữ mắng,
“Chàng còn dám nói!” Nàng quả thực sắp bị tên thiếu đầu óc này chọc cho tức chết rồi: “Chàng không thể khôn khéo một chút được sao? Mới thả lỏng một lát đã gây phiền toái cho ta!”
Nàng một lòng lo lắng đến tình trạng không bình thường của nữ nhi, nhìn hắn một cái liền hướng nhà lão đại phu chạy đi, cũng không chú ý tới khẩu khí của mình khi nói chuyện.
Ép buộc hơn nửa đêm, tình trạng của Tầm Nhi ổn định lại, lão đại phu chẩn đoán không có gì, nóng lên, khóc một chút là chuyện bình thường, lưu tâm chiếu cố nhiều ngày là không có việc gì.
Ôm đứa nhỏ đi ra, thấy trượng phu đang đứng ngoài cửa, co quắt bất an, mở miệng muốn hỏi lại không dám hỏi.
Nàng một lòng đặt tâm trí trên người nữ nhi, cũng không lưu ý nhiều cảm xúc của hắn, hai người một đường im lặng.
Về đến nhà, thấy một bàn đồ ăn cũng chưa động vào, quay đầu hỏi hắn: “Chàng chưa ăn sao?”
Hắn lắc đầu: “Chờ nàng.”
“Ta ăn không vô, chàng ăn đi, ăn xong thì dọn dẹp cho tốt.” Nàng ôm nữ nhi trở về phòng, hắn cũng không ăn, đem một bàn đồ ăn cất vào phòng bếp.
Hắn cũng không ngủ, nhìn nàng mệt mỏi, lo lắng, tâm đều treo cao vài ngày, ăn không ngon ngủ không yên, mệt đến gầy đi một vòng.
Về sau, Tầm Nhi khỏe lên, lại cười, hướng người hô nha nha ô ô, mắt to linh hoạt vẫn thập phần đáng yêu như cũ.
Nhưng là….hắn không dám ôm nữ nhi nữa.
Khi Lục Tưởng Vân phát hiện, đáy lòng trượng phu dĩ nhiên sợ hãi thật sâu, chỉ biết nhìn xa xa, ngay cả chạm cũng không có gan dám chạm.
Lúc này nàng mới chợt nhớ lại khi đó trong lòng hoản loạn, nhất thời lỡ miệng làm tổn thương hắn.
“A Phong, không phải chàng thích chơi đùa với nữ nhi nhất sao? Đi a, nó đang đợi chàng đến ôm, mang nó đi dạo khắp thôn.” Nàng kì quái liếc hắn.
Trượng phu đã nhiều ngày không ôm Tầm Nhi, trước kia khi vừa về nhà, chuyện đầu tiên làm là rửa sạch tay chân, sau đó là ôm ôm nữ nhi, chơi đùa với nó.
Hắn nhìn nữ nhi nằm trên giường, ánh mắt của oa nhi thật to nhìn hắn, hắn giật giật khóe miệng, vẫn là lắc đầu: “Ta bận, phải đi giúp A Thổ bá sửa lại nhà.”
“A….” Quái, rõ ràng là trên mặt khát vọng a! Hắn sao thế?
Nàng còn chưa làm rõ tình huống, sau khi trượng phu ra khỏi nhà không bao lâu, chỉ thấy tiểu muội rung đùi đắc ý, một mặt hoang mang đi vào, hỏi nàng: “Cùng tỉ phu cãi nhau à?”
”Không a, vì sao lại hỏi như vậy?” Làm nàng càng thêm khó hiểu.
“Trên đường đi, ta thấy hắn một mình cô đơn ngồi ở bên bờ ruộng ngẩn người, thoạt nhìn vừa tịch mịch lại đáng thương, ta tiến lên thuận miệng hỏi hắn, ‘hôm nay sao không thấy ngươi ôm nữ nhi đi dạo?’ ”
“Hắn trả lời thế nào?”
“Hắn nói ‘Tưởng Vân mệt, không thể làm cho nàng phiền toái.’ Đại tỷ, đây là có ý gì a?”
Lục Tưởng Vân im lặng.
Nói cái gì muốn đi sửa nhà?! Nàng không nghĩ tới, trượng phu luôn luôn thành thực với nàng, cũng học được cách nói dối lừa gạt nàng.
Trong đầu ê ẩm, có chút khó chịu, rốt cục cũng muốn biết hắn đang nháo cái gì.
Hơi trễ một chút trượng phu trở về ăn cơm, nàng cũng không vạch trần hắn, hỏi:
“Nhà sửa xong chưa?”
“Ừm.” Hắn thuận miệng trả lời một tiếng, liền lãng tránh đi vào trong phòng.
Sau khi dùng qua ngọ thiện (bữa trưa), nàng ở trong phòng làm một bộ xiêm y cho khách hàng, hắn ngồi bên cửa sổ, nhàm chán đến nổi sắp ngủ gục.
Đột nhiên tiếng khóc trẻ con truyền đến, Chúc Xuân Phong không nhúc nhích, nhưng ánh mắt nhìn chăm chú.
Nàng cũng không nhúc nhích, thần thái nhàn nhã tiếp tục thêu hoa sen.
Hắn kiềm chế không được nhắc nhở nàng: “Tầm Nhi khóc.”
“Ta nghe thấy.”
Vậy sao không đi dỗ nó?
Hắn không nhịn được lại mở miệng: “Khóc tiếp, cổ họng sẽ không phát ra tiếng.”
Miệng nói rất là đau lòng.
Mới khóc một chút như vậy có thể câm được sao?
“Không thể mỗi khi nó khóc đều ôm nó dỗ, sẽ tập thành thói quen xấu, sau này đều đòi người bế.” Nàng vẫn thảnh thơi như cũ.
“……” Nơi nào sẽ như thế! Cho dù có như vậy, nó muốn ôm thì ôm thôi, một đêm không ngủ cũng không sao.
Hắn há miệng muốn nói, Lục Tưởng Vân lại không có cử động gì.
Khuôn mặt nhỏ nhắn khóc đến hồng lên, hắn nhìn thấy lòng thật đau, chần chờ rồi chậm rãi đi về phía trước, vươn tay lên lại lui về, không dám đụng vào, nhìn về phía thê tử xin trợ giúp…..
“Tưởng Vân, nàng ôm ôm nó đi! Tầm Nhi thật đáng thương….”
“Không thấy ta đang bận sao?”
”Nhưng là……” Lại quay sang nữ nhi. Oa nhi ở trên giường, cánh tay hướng hắn, vẻ mặt chờ mong.
Hắn trong lòng giao chiến nửa ngày, vẫn là ôm nữ nhi vào lòng an ủi dỗ nó.
Quay lưng về phía Tưởng Vân, bờ môi lặng lẽ giương lên tươi cười, đuôi mắt dư quang dò xét hắn một bên nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt đứa nhỏ, một bên bước chân ổn định hướng phòng ngoài đi tới.
Từ khi Tầm Nhi được sinh ra đền giờ, đa số thời gian là do hắn ôm, sau khi đứa nhỏ đầy tháng, hắn mỗi khi rãnh rỗi sẽ mang đứa nhỏ đi ra ngoài lắc lắc, nói là sưởi nắng cho ấm, hít thở không khí thanh mát bên ngoài, đứa nhỏ mới có bộ dạng tốt.
Rõ ràng là tư thế ôm đứa nhỏ mười phần cẩn thận, so với ai thì hắn đều xứng với chức phụ thân, luôn che chở nữ nhi bảo bối, lại bởi vì nàng vô tâm nói vài câu nên lùi bước, tự trách mình.
Là nàng không tốt, nhất thời mở miệng không quan tâm đến tâm trạng của hắn. Nhưng đều này cũng làm cho nàng nhìn thấy rõ A Phong kỳ thực là không tự tin, mới có thể bởi vì nàng nói mấy câu liền lùi bước, rõ ràng làm đúng lại hoài nghi chính mình.
Từ nhỏ đến lớn không có người nhìn nhận hắn, người người đều cười hắn, vốn nghĩ rằng hắn không thèm để ý, thì ra là hắn so với bất kỳ ai đều để ý hơn cả, không dám nhìn nhận chính mình tốt, chính mình có năng lực làm tốt mọi việc.
Xem, thời điềm hắn chiếu cố Tâm Nhi đều toàn tâm toàn ý, mới một lát, nữ nhi đã an ổn ngủ trong lòng hắn.
Hắn trở lại phòng, cẩn thận đặt đứa nhỏ xuống giường, lập tức lùi ra xa xa.
Sau mấy ngày vẫn như thế.
Cẩn thận không đi đụng chạm, không phạm sai lầm.
Lục Tưởng Vân thấy hắn như thế, trong đầu ảo não tự trách, còn có là càng nhiều thương tiếc đối với hắn.
Nàng chỉ có thể từng bước dụ dỗ, chậm rãi tạo cơ hội để cho hắn lần nữa thân cận nữ nhi, tìm tự tin trở về.
Khi đứa nhỏ đái dầm nàng bảo hắn đi thay tả lót, khi đứa nhỏ khóc nháo, cũng đều cho hắn đi dỗ, bản thân thì trừ bỏ bộ dáng thị uy với đứa nhỏ, còn lại cái gì cũng không có làm.
“A Phong, đã thật lâu chàng chưa mang Tầm Nhi ra ngoài đi dạo, Tầm Nhi nhớ không khí bên ngoài.”
Hắn không trả lời, nghiêng người giả vờ ngủ say.
Có người nào đang ngủ còn gõ ván giường?
Nàng cũng không vạch trần, như là lầm bầm lầu bầu nói: “Ai, nào có ai làm phụ thân như vậy a, Tâm Nhi khẳng định đang cực kỳ đau lòng, cho rằng phụ thân không thương nó, không đau vì nó….”
Nghe thấy thế, hắn rốt cuộc không còn kiên nhẫn, cãi lại: “Nàng nói bậy! Ta làm sao không đau! Ta rất đau, rất đau, rất đau cho Tầm Nhi……”
Nàng cố bày ra vẻ mặt kinh ngạc: “Ta còn tưởng chàng đang ngủ.”
Hắn rầu rĩ, cố biện giải: “Đều do nàng đánh thức…”
Nàng cũng không dễ dàng buông tha hắn như vậy: “Nếu thực đau vì Tầm Nhi, tại sao lại không để ý nó? Rõ ràng chính là hối hận, cảm thấy nuôi đứa nhỏ quá khó khăn, ngại phiền toái……”
“Ta không có!” Đọcnhiều “Sợ cái gì?”
”Ta hại Tầm Nhi sinh bệnh, ta sợ, sợ…….” Sợ lại tiếp cận nó sẽ làm cho nó bị thương, hắn thực ngốc, cái gì cũng không biết.
“Tầm Nhi là bị bệnh sởi, hồi nhỏ ta cũng bị bệnh này, không phải do chàng, chàng chiếu cố nó rất tốt.” Nàng dừng một chút: “Cũng là do chàng giận ta, trách ta ngày đó nói lung tung, oan chàng.”
“Không phải.” Hắn dùng lực lắc đầu. Đứa nhỏ bị bệnh, trong lòng Tưởng Vân lo sợ, hắn biết.
“Đã không phải, vậy đừng day dứt trong lòng, mai ôm Tầm Nhi ra ngoài đi dạo đi! Nó nhận thức được mùi của chàng nên rất thích chàng, chẳng qua là chàng không phát hiện ra thôi, khi chàng ôm, nó đặc biệt rất nhu thuận.”
“Phải không……” Nhưng hắn rất lo lắng, vạn nhất chính mình có chỗ nào làm không tốt thì làm sao bây giờ? Hắn rất yêu Tâm Nhi, không muốn thương tổn nó.
“A Phong, chàng làm tốt lắm, chàng là một phụ thân tốt nhất mà ta từng thấy, cho nên Tâm Nhi mới thương chàng như vậy, chàng cũng biết, nó còn nhỏ, trong quá trình trưởng thành sẽ không tránh được va chạm ngoài ý muốn, không có một đứa nhỏ nào có thể vô bệnh vô tai, chàng xem.” Nàng vén cao cổ tay áo, lộ ra một vết sẹo nhợt nhạt trên cánh tay: “Đây là khi ta năm tuổi, phụ thân mang ta đi vườn trái cây, đặt ta trong sọt trúc, một chút không lưu ý, sọt trúc bị lủng lổ, làm ta lăn vài vòng dẫn tới bị thương, chẳng lẽ vì như vậy mà ta oán giận phụ thân sơ ý, trách ông thô tay ngốc chân cái gì cũng đều làm không tốt, hại ta bị thương sao? Ta biết chàng đau lòng cho Tầm Nhi, sẽ không muốn làm hại nó, chúng ta làm phụ mẫu, có thể làm chính là hết sức bảo hộ nó, cho dù thực sự có sơ xuất, cũng chỉ muốn dụng tâm chiếu cố, làm cho nó một lần nữa có thể chạy nhảy, có thể cười, khỏe mạnh như trước, như vậy là được rồi, không cần cứ trách bản thân.”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
» Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt