80s toys - Atari. I still have
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Hắn không lên tiếng trả lời, nhưng nàng biết là hắn nghe hiểu.
“A Phong?”
”Ta đang ngủ…” Giọng nói mơ hồ từ trong chăn truyền ra.
Nàng cười yếu ớt nói: “Chàng thật sự là làm tốt hơn những điều chàng tưởng, nếu không chàng đã không lo lắng chiếu cố nữ nhi và ta, Tầm Nhi sao có thể an an ổn ổn ngủ? Chúc Xuân Phong, ta thật cao hứng khi gả cho chàng, điều chàng làm được biết bao nhiêu nam nhân trong thiên hạ này chưa chắc đã làm được, chàng rất giỏi, chàng biết không?”
đêm đó, nói chuyện liền như vậy đã xong, hắn vẫn không trả lời nàng.
Nhưng sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, trượng phu đã không còn bên gối, lại nhìn sang bên giường trẻ sơ sinh cũng là trống không.
Nàng bước xuống giường, đẩy cửa sổ, vươn vai, nhìn phía trước trông thấy nam nhân nhà nàng đang ôm nữ nhi ngồi bên cạnh cây thạch tử lớn, kéo y bào trùm cho đứa nhỏ, không cho bị đông lạnh do sương sớm, chỉ để lộ ra khuôn mặt nho nhỏ.
“Đó là mây, đây là cây, còn đây là hoa…” Hắn rất kiên nhẫn chỉ dạy cho đứa nhỏ nhận thức, đứa nhỏ mới năm tháng kêu nha nha, cũng không biết nghe có hiểu không.
Sau đó, ngón trỏ hắn vừa chuyển, cọ nhẹ chóp mũi: “Còn…còn có ta là phụ thân.”
Nàng mỉm cười nhợt nhạt, chuẩn bị điểm tâm.


Chương 6
Ngày vẫn như cũ trôi qua, mỗi khi hắn dũng cảm quyết định làm chuyện gì, nàng sẽ viết một bức thư khen hắn, nói hắn làm tốt lắm, nàng thật sự là gả cho một trượng phu tốt, đáng tín nhiệm, nửa đời sau đều trông cậy vào hắn.
Hắn mặc dù không biết cách biểu hiện ra ngoài, nhưng mỗi lần nhận được thư, hắn sẽ biểu hiện đặc biệt tích cực.
Chỉ cần hắn làm cho nàng vui vẻ, sẽ viết thư nói cho hắn biết, hắn thực sự làm cho nàng hạnh phúc.
Vì thế càng lúc hắn cũng càng tự tin hơn vào quyết định của mình, không còn lại hỏi nàng, nàng cũng luôn tín nhiệm cho hắn tự làm, tôn trọng quyết định của hắn.
Năm ấy mùa thu chưa đến, trong thôn có vị Hoa Phục công tử đến, nghe nói là đại địa chủ trong kinh thành, coi trọng địa chất của thôn Lưu Vân, nói là có thể gieo trồng được dược liệu quý, ở trong này một đoạn thời gian thăm dò đất đai.
Hoa Phục công tử đợi từ mùa thu đến mùa đông, mua vài mẫu đất, muốn cùng Chúc Xuân Phong hiệp đàm mua lại miếng đất cũ kế bên nhà.
Mảnh đất kia đã hoang vắng, lưu lại cũng không có giá trị, phụ thân không có khả năng trở về, đứng ở gian phòng từng dạy hắn đọc sách viết chữ, vị công tử kia nói ra điều kiện vô cùng tốt, có thể cho Tưởng Vân cùng đứa nhỏ sống thoải mái qua ngày, hắn biết hắn nên đồng ý.
Hai phu thê đóng cửa lại thương nghị một chút, hắn thực sự không cách nào hạ quyết định, liền giao cho thê tử xử trí.
Lục Tưởng Vân thận trọng suy nghĩ vài ngày rồi quyết định từ chối.
“Vì sao?” Quý công tử một mặt không hiểu: “Là không vừa lòng với giá đưa ra sao? Chuyện này có thể bàn….”
“Không, không phải vấn đề ngân lượng, đó là mảnh đất công công lưu lại cho trượng phu, ta nghĩ muốn để lại cho hắn, khi tưởng nhớ phụ mẫu cũng có nơi để đi.”
A Phong luyến tiếc, nàng nhìn thấy, bằng không hắn đã không thể không đưa ra quyết định.
Lý trí cho thấy là nên bán, nhưng tình cảm thì lại không cho.
Nơi đó, có ký ức tốt đẹp của hắn. Là khi hắn dựa vào phụ mẫu, nên mỗi khi đau lòng khổ sở đều trốn ở đây, như có phụ mẫu đang tồn tại an ủi hắn.
Nếu bán đi, khi tâm tình hắn không tốt thì phải đi nơi nào?
Vật trượng phu cực kỳ quý trọng có thể nào mà lấy tiền bạc đánh giá? Dù giá cao tới đâu cũng không bán.
Nam tử suy nghĩ sâu xa rồi nhìn nàng, không nói gì thêm liền rời đi, sau cũng không quay lại đòi mua nữa.
Vào đông, trên núi ít thú rừng, săn cũng không được nhiều lắm, Chúc Xuân Phong thưởng ở khe núi thả câu bắt cá, ngày tương đối nhàn nhã, thê tử cũng mang theo nữ nhi bồi hắn, bọn họ coi như là đi du lịch, cũng vui vẻ vô cùng.
Trải khăn trên cỏ khô, nữ nhi được chín tháng đã có thể đi lại, nằm trên khăn nhàm chán, không cam chịu cô đơn nên chạy đi đuổi bướm.
Thê tử tựa vào vai hắn, vẻ lười nhát cúi mắt xuống, hắn vòng tay ôm bảo vệ, khóe mắt dư quang không quên chiếu cố nữ nhi.
Nữ nhi sôi nổi vui quá hóa buồn, mặt úp xuống mặt đất, khuôn mặt nhỏ nhắn vừa mếu vừa khóc.
Hai phu thê đồng thời chạy vội qua, theo bản năng đứa nhỏ chạy về phía phụ thân, vừa khóc vừa chỉ hòn đá nhỏ lên án: “Phụ thân….Ô….Xấu xa!”
“Đúng thế!” Chúc Xuân Phong vừa tức giận vừa đau lòng, nhặt hòn đá lên ném xuống hồ nước: “Cho nó chết đuối, cho nó chết đuối! Xem nó còn làm thế nào khi dễ Tầm Nhi nhà ta.”
Hai người tức giận cùng chung mối thù, đứa nhỏ thoáng bình phục cõi lòng bi thống, khóc thút thít ngẹn ngào chôn mặt vào vai phụ thân, còn hắn thì thương tiếc vỗ lưng an ủi.
Trượng phu coi nữ nhi té có bị thương không, còn Lục Tưởng Vân thì thu dọn đồ đạc.
Hôm nay thu hoạch không tồi, có thể về nhà sớm.
Trở lại nhà, phụ thân và nữ nhi vẫn ôm nhau, nữ nhi vì khóc mệt mỏi ngã vào lòng phụ thân nằm ngủ.
“Làm sao vậy?” Lục Tưởng Vân nhìn trượng phu không yên lòng nhìn hướng xa xa, liền hỏi một câu.
“Người nọ…..rốt cuộc muốn làm gì?”
Tưởng Vân cuối cùng đã nói không bán, muốn để lại, mà Quý công tử kia thoạt nhìn cũng không tức giận, bắt đầu đi qua đi lại ở mảnh đất phụ cận nhà, không có nói đến chuyện mua bán, nhưng cũng không nói là muốn làm gì, ngẫu nhiên thuận tiện hướng nàng uống chén trà, mời ngồi liền ngồi, thật kỳ quái.
Lục Tưởng Vân liếc mắt nhìn một cái, nam nhân kia đang ở dưới sông thăm dò dòng nước, chống lại tầm mắt của nàng, mâu quang lưu chuyển cũng không rõ ràng, mà là hàm súc uyển chuyển, ngụ ý thật sâu.
Nàng dời tầm mắt: “Chàng đừng để ý đến hắn! Không làm phiền chúng ta là được rồi, đưa cá đây.”
Chúc Xuân Phong cõng nữ nhi trên lưng, một tay đưa sọt cá. Nàng đem cá nhỏ chuẩn bị buổi tối, còn cá to thì ngày mai đem bán cho Thiên Hương quán lấy tiền.
………
Thỏa thuận giá cả của mấy con cá trong sọt xong, thuận đường đi dạo chợ, xem trong nhà còn thiếu thứ gì thì sẵn tiện mua luôn.
Đến một sạp hàng, nàng dừng bước lại, chọn vài loại thuốc lá, hỏi hắn: “Loại nào tốt?”
Hắn đánh giá một chút, chỉ loại bên tay trái.
“Vậy chàng mua đi.”
Hắn lại không hút thuốc lá….
Những thứ Tưởng Vân muốn, hắn luôn luôn không dị nghị mà nghe theo.
Bỏ tiền mua thuốc lá, qua mấy ngày, bị nàng kéo về nhà mẹ đẻ, bao thuốc lá dùng làm quà cho nhạc phụ.
“A Phong mua, hắn nói hương tốt, phẩm chất cũng không tệ.”
Lục Khánh Tường liếc mắt nhìn con rể đứng ngốc một bên, không quá tin tưởng hắn sẽ có lòng như vậy: “Thực sự?”
Chúc Xuân Phong gãi gãi đầu, không thể phản bác nói: “Đúng…..”
Hắn có nói qua hương vị có vẻ tốt, bỏ tiền ra mua không có sai.
“A Phong đối với phụ thân có lòng, chỉ là hơi ngốc nên không biết diễn đạt, giống cái thùng đựng than ngày kia hắn mua, hắn nhìn thấy cái thùng phía trước của phụ thân đã cũ, nên đã đến cửa hàng lựa chọn rất lâu.” Nàng ngừng một chút, quay đầu hỏi trượng phu đứng ở phía sau: “Ta nói có sai không?”
”Không có…..” Hắn quả thực chọn lựa thật lâu, đó là bởi vì Tưởng Vân kéo hắn đến cửa hàng, muốn hắn nghiêm túc chọn lựa, nhất định phải chọn ra cái hắn thấy đẹp mắt nhất…
Hắn cứ cảm thấy kỳ quái, nhưng mỗi câu nói đều là sự thực, bởi vậy hắn nghĩ nghĩ, vẫn là trầm mặc.
Hắn là đứa ngốc nhưng chưa bao giờ nói dối.
Vẻ mặt Lục Khánh Tường hòa hoãn, tuy rằng vẫn không tỏ vẻ gì, nhưng lại chủ động giữ bọn họ lại dùng cơm.
Không cách mấy ngày, Lục Khánh Tường đi kiểm tra vườn trái cây, vô ý ngã đứt chân, Tưởng Vân thực lo lắng.
Lục gia chỉ còn một tiểu nữ nhi chưa xuất giá, mọi việc không tiện, nên mỗi ngày hắn làm khuân vác cõng nhạc phụ đại nhân ra ra vào vào, chẻ củi gánh nước, tất cả mọi việc đều ôm hết.
Tâm tư của hắn rất đơn giản, bởi vì Tưởng Vân phiền não, cho nên hắn giúp nàng, chỉ như vậy thôi.
Lục Khánh Tường vốn không vừa lòng đứa con rể này, thường ngày hay xoi mói, ai biết khi xảy ra chuyện, bên cạnh lại chỉ có người này giúp ông.
………
Ông lần này thấy thật khó chịu, nét mặt càng già nua, hắn muốn đi qua đỡ ông, nhưng ông không cho.
“ Lão Tử còn chưa có tàn phế, không cần ngươi nhiều chuyện.”
Chúc Xuân Phong lẵng lặng nhìn ông.
Từ nhà lão đại phu đến Lục gia, công phu đi đường của hắn phải mất một chung trà nhỏ, nếu là không cõng, chân của nhạc phụ bị thương, tất nhiên không thể về nhà.
Có kết luận, liền mặc kệ đối phương nói cái gì, hắn đem nhạc phụ khiêng trên lưng một đường về nhà....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn
» Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
» Tiểu Thuyết Say đắm một nàng mèo
123»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt