Pair of Vintage Old School Fru
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Chiếc xe lao đi thật nhanh trên con đường rộng vắng. Từ trên ban công căn biệt thự kia, có người đàn ông trông theo hai đứa khuất xa cuối con đường, đôi mắt thật khó hiểu.
Về đến nhà, Khải Anh phi thẳng lên phòng mình mà nhảy lên chiếc giường êm ái:
- Woa! Thật dễ chịu! Đây mới là nhà mình.
- Thay quần áo đi rồi xuống nhà nói chuyện. Xem xem ba tháng qua ông ta hành hạ em như thế nào.
Pha một cốc xoài ép cho đứa em gái, anh lại chợt nghĩ đến cô bé Hân ngày hôm qua, không biết hai đứa này có hợp nhau không? Anh nghĩ, nếu như Khải Anh có thể làm bạn với Hân thì thật tốt quá rồi. Khải Anh vốn không có bạn, bao nhiêu chuyện gì buồn bã, lo lắng cần tâm sự cô đều kể với Khải Lâm. Tại sao cô không có bạn ư? Vì ngày đầu tiên đến lớp…
- Ê con kia, mày là học sinh mới đến hả?
-…
- Tao hỏi sao mày không trả lời? Tao nói trước, mày xinh, mày ngon, nhưng vào trường này đừng quyến rũ các hot boy của bọn tao. Nghe chưa?
- Không cần mày nói. Mày ngậm cái mồm bẩn thỉu của mày vào. Mày là tướng ở đây hả?
- Á à, phải! Tao là tướng ở đây. Mày nói mồm ai bẩn con kia? Cái mặt mày thì cũng chỉ giống như mặt mẹ mày thôi! Tao chỉ cảnh cáo trước là đừng có quyến rũ các anh hot boy trường này. Nếu không thì mày không còn đường vào trường này nữa đâu.
- Mày… Mày đe doạ ai hả? Tao có khuôn mặt của mẹ tao thì mày cũng mang cái mặt của mẹ mày thôi, như hai cái bánh giày vậy.
Nói rồi Khải Anh lao tới, tay trái giữ tóc con nhỏ ghê gớm kia, tay phải đấm thùi thụi vào mặt nó. Chỉ đến khi ban giám hiệu xuất hiện, thì tay của Khải Anh đã dính bê bết máu, máu của con nhỏ kia. Và, bố cô đến:
- Mày, đúng là không khác gì con mẹ mày! Có giỏi thì về với bố đẻ mày đi, đừng có ở với tao mà gây chuyện.
Ông ta trợn đôi mắt đỏ ngầu lên, tung cú đá thẳng vào bụng Khải Anh khiến cô ngã ngửa về đằng sau một quãng. Máu miệng bật ra, nhưng cô vẫn không khóc, mà với đôi mắt giận giữ và đầy thù hận, cô im lặng. Cô quyết định sẽ không gây chuyện, sẽ im lặng, ở lại nhà của bố cô và trờ ngày trả thù… Tất cả những học sinh trong trường mỗi khi lấm lét nhin cô, hoặc thậm trí ném vào cô những ánh nhìn khinh bỉ, đều bị cô lườm lại một cách sắc lạnh. Vậy là lúc nào cô cũng chỉ có một mình. Cứ ba tháng, Khải Anh về ở với anh trai, rồi sau ba tháng, cô lại quay trở về cái địa ngục của đời mình…
- Sao rồi? Ba tháng qua ông ta hành hạ em như nào?
- Có gì đâu anh, vẫn là ăn chung, ngủ chung với lũ chó canh nhà, và thỉnh thoảng nghe ông ta sủa vài câu…
- Ông ta vẫn cho người đánh đập em hả? Đưa tay chân đây anh xem nào!
Quả thật, những vết bầm tím và những vết xẹo dài, cũ và mới, cứ đè chồng lên nhau. Khải Lâm nhìn em gái với ánh mắt xót xa…
- Anh đã nói rồi. Sao không về ở hẳn với anh? Chúng ta vẫn có thể trả thù mà không cần ở cạnh ông ta mà!
- Em muốn… tự tay… bóp chết ông ta! – Đôi mắt đục ngầu, cô dằn lên từng tiếng. Lúc này trông cô thật đáng sợ.
- Khải Anh! Đừng giết ông ta. Hãy hành hạ ông ta, sống không bằng chết. Nghe anh! Về ở hẳn với anh đi – Khải Lâm ôm em gái vào lòng – Chúng ta sẽ làm việc, gây dựng công ty Ems của anh thật lớn mạnh. Và sẽ bắt ông ta kí vào giấy tờ chuyển nhượng toàn bộ tài sản. Và… ông ta sẽ phải lết ra đường.
- Giống như ông ta đã từng để mẹ lết ngoài đường cho đến khi chết khô phải không anh?
Và hai đôi mắt buồn pha lẫn thù hận cùng chảy nước mắt, những giọt mặn chát nóng hổi và đắng cay của cả nỗi đau khủng khiếp đầu đời. Làm sao hai đứa trẻ chịu được cảnh mẹ của có bị bố hành hạ rồi quăng ra đường như ném bịch rác được chứ?
- Đúng thế. Phải khiến ông ta trả giá đắt em à!
**
Ở sân bay, một mình, Hân hồi hộp nghĩ về giây phút gặp Long. Nỗi sợ hãi mất đi người bạn thân nhất đối với Hân thật là khủng khiếp, có khi còn đáng sợ hơn là khi nó bị bắt cóc hoặc bị kẻ nào giở trò gì, vì ít nhất khi đó nó còn tin rằng sẽ có Long đến cứu. Nhưng khi mất Long rồi, thì có ai cứu nó không? Vì người đầu tiên nó gọi sẽ là Long.
Chiếc máy bay cất cánh, Hân bay vào miền Nam.
Đặt chân xuống đất miền Nam, nó thấy nơi này nóng nực hơn trên Hà Nội nhiều. Cũng phải thôi, ở đây quanh năm đâu có mùa đông… Nó bắt một chiếc taxi rồi bảo tài xế chở đến đúng địa chỉ mà mẹ của Long đã đưa. Chiếc xe dừng lại trước một căn biệt thự nhỏ, trông không có gì đặc biệt nhưng thật tiếc là cửa đã khoá. Điều đó có nghĩa là hiện giờ Long không ở nhà. Ở nơi vắng vẻ này, quả thực là Long đã lựa chọn khá cẩn thận. Tuy vắng nhưng không trống trải. Nơi này gần gũi với thiên nhiên, đâu đâu cũng là cây, hoa và chim chóc. Ít nhất thì ngồi bó gối ngoài cổng thế này cũng không đến nỗi chán chết. Rồi có điện thoại đến, Hân bật màn hình, là cuộc gọi của Phong:
- Alô!
- Hân à? Hôm nay em có rảnh? Chúng ta đi xem phim được chứ?
- Xin lỗi anh nhưng em bận rồi! Bây giờ em không ở Hà Nội. Em đang trong miền Nam và đợi Long của em về.
- Long… của em? Là cậu bạn thân đó à? Sao em phải đợi cậu ta?
- Ừm… Chuyện dài lắm. Mấy hôm nữa em về em sẽ kể sau nha!
- Ừ thế thôi vậy.
- À mà hôm đó anh bảo có chuyện muốn nói với em… Là chuyện gì vậy?
- Khi nào gặp mặt anh sẽ nói được không?
- Vâng! Vậy cũng được. Em cúp máy đây!
- Ừ chào em!
- Tút… tút..
Cuộc điện thoại ngắn ngủn làm Tú Phong hơi hụt hẫng. Suy cho cùng thì cậu bạn thân vẫn quan trọng hơn anh. Anh có gì không hay ho mà không chiếm được tình cảm của Hân nhỉ? Anh lặng lẽ thở dài, lại quay lại với công việc của mình…
Trong khi đó, Hân vẫn bó gối trước cổng nhà Long. Tuy có hơi nóng, nhưng thỉnh thoảng cũng có cơn gió khá dễ chịu, cộng thêm tiếng chim hiền hoà với hương hoa thoang thoảng, khung cảnh này dễ dàng ru Hân vào giấc ngủ. Nó tựa đầu vào song cửa, mái tóc dài trườn hai bên má, vài lọn trước ngực gài vào gió mà bay lên. Trông Hân lúc này thật là đẹp…và lại càng dễ thu hút… những kẻ xấu.
nguồn DakMil.WapSite.Me
Bầu trời về chiều bàng bạc, cô bé xinh xắn dễ thương vẫn ngồi ngủ ở đó. Bỗng nhiên có một kẻ lạ mặt bước tới, thật chậm, thật chậm và thật nhẹ để không khiến cô giật mình. Hắn ta quì xuống cạnh Hân, đưa tay vén mái tóc Hân lên. Khuôn mặt Hân hiện ra thật trắng trẻo và ngây thơ, ai nhìn lúc này cũng muốn hôn. Nhưng còn hắn, hắn nhẹ nhàng lấy một mẩu băng dính, nhè nhẹ dán ngang miệng Hân, rồi hai tay đang đặt trước gối, hắn ta dùng dây thừng buộc lại thật khẽ, nhưng thật chặt. Rồi đến đôi chân, hắn ta cũng chói lại một cách nhanh chóng. Nhưng Hân thì thực sự ngủ say như chết. Chẳng lẽ bị chói, bị bịt miệng mà không hay biết gì sao? Giờ thì đã an toàn, Hân có giãy giụa cũng không giải quyết vấn đề gì. Hắn ta bế thốc Hân lên vai, cô vẫn không nhúc nhích. Thật sự… đang ngủ sao?
Két… xịch.
- Tên kia! Bỏ cô gái xuống! Anh làm gì thế hả?
Thấy bị phát hiện thì kẻ lạ mặt kia thả uỵch Hân xuống đất rồi chạy mất. Long đuổi theo nhưng không kịp, nhớ ra cô gái mà hắn vác trên vai ban nãy trông có vẻ quen quen. Long quay lại, thì ra… là Hân. Cậu vội vã cởi băng dính và cởi chói cho Hân, nhưng không thấy cô động đậy gì. Hân ngất rồi! Long bế Hân vào xe, đưa cô đến thẳng bệnh viện…
**
- Anh à! Ông quản gia nói trên camera là cả đêm qua không thấy Hân ở nhà, hôm nay thì thấy thu dọn hành lý đi rồi.
- Vệ sĩ đâu? – Ông Minh lo lắng.
- Cậu ta xin nghỉ hai hôm nay rồi.
- Chết chết. Gọi điện thử cho nó xem!
- Em gọi rồi, gọi cả chiều hôm nay nhưng Hân nó không nghe máy, kiểm tra định vị thì thấy nó đã trong miền Nam rồi.
- Em xem lại bây giờ nó đang ở đâu.
- BỆNH VIỆN K!!!
- HẢ???
**
Móc cái điện thoại trong túi xách của Hân, thấy có mấy chục cuộc gọi của bà Lệ My, Long bấm số gọi lại:
- Alo Hân hả? Sao lại ở bệnh viện hả con?
- Dạ cháu chào bác! Cháu là Long. Hân vừa bị ngất, chắc là do chưa quen không khí ở trong này bác ạ.
- À Long hả? Có cháu ở cạnh con Hân là bác yên tâm rồi. Hai bác còn đang lo không biết nó làm sao mà phải đi viện, đang định đặt vé bay vào đó ngay tối nay.
- Bác đừng lo! Hân đang truyền nước. Bao giờ Hân tỉnh, cháu sẽ nhắn Hân gọi về cho hai bác.
- Ừ ừ. Nhưng mà… sao tự nhiên hai đứa vào Nam làm gì mà không thấy nó nói gì với bác?
- Dạ, chúng cháu đi vào đây chơi bác ạ. Bác yên tâm, cháu sẽ chăm sóc Hân cẩn thận.
- Ừ rồi bác yên tâm rồi! Bác cúp máy nhé!
- Vâng cháu chào bác!
Kết thúc cuộc gọi với mẹ của Hân, Long mở cửa vào phòng bệnh. Ngồi cạnh giường, ngắm nhìn khuôn mặt của Hân, cô vẫn đang ngủ, nhưng đôi lông mày hơi cau lại. Không hiểu con bé này đang nghĩ cái gì? Đúng như cậu đoán, chỉ là chưa thích nghi được với thời tiết ở đây, bác sĩ nói cô ổn và chỉ cần nghỉ ngơi. Nhưng cậu không biết điều gì khiến cho cô bạn thân của mình bất an như vậy? Có lẽ cô đang nghĩ đến cậu, đến việc cô đã lỡ cuộc hẹn. Cậu khẽ hôn lên trán Hân:
- Con bé ngốc này… Đúng là nó biết lỗi rồi!
- Đúng vậy! Tớ biết lỗi rồi Long à! Đừng giận tớ nữa! Hân xin lỗi! – Hân vẫn nhắm nghiền mắt, có một giọt long lanh chạy dài xuống má, cô đang nằm mơ.
Long quệt nhanh giọt nước mắt trên khuôn mặt lo lắng của Hân....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» truyện tình yêu; Ly Trà Sữa Tình Yêu
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt